Đáng lẽ tôi đã có một buổi chiều Chủ nhật buồn tẻ vì cơn mưa tầm tã của Sài Gòn, nếu như không gặp Thân Thúy Hà. Ngồi đối diện chị và nghe chị nói chuyện, mọi phiền não trong tôi dường như tan biến hết. Thân Thúy Hà vui vẻ kể những câu chuyện về cuộc sống hiện tại, qua khuôn miệng luôn cười tươi rạng rỡ như thể không giấu nổi niềm hạnh phúc lớn lao đến từ tổ ấm nho nhỏ của mình.
Người đàn ông lớn trong đời
Hiện tại chị có đang hẹn hò ai không?
Tôi bây giờ như con chim sổ lồng, tự do, tự tại tận hưởng cuộc sống của hai mẹ con. Có nhiều người quan tâm đến tôi, nhưng thú thực là tôi vẫn còn tâm lý e dè. Tôi sợ có một người đàn ông chen vào khoảng thời gian vốn đã ít ỏi của chúng tôi, càng sợ hơn khi không biết người đó yêu con mình vì họ yêu bé thật, hay vì yêu mình nên giả vờ yêu bé.
“Không có thời gian” chắc chỉ là cái cớ, vì nếu thực sự yêu nhau sẽ sắp xếp được thời gian cho nhau, dù ít dù nhiều.
“Hẹn hò” không nằm trong thời khóa biểu của tôi. Nếu muốn tìm một người đàn ông tốt, hợp ý mình, bạn phải đi ra ngoài để kiếm. Thế giới của tôi rất nhỏ, chỉ quanh quẩn trong công việc, con cái và vài người bạn thân thiết.
Có vẻ như chị thiếu thời gian riêng tư vì công việc và con cái. Có khi nào chị nghĩ nếu không có con, mình sẽ đỡ vất vả hơn không?
Bản thân tôi từ nhỏ đã gồng gánh cả gia đình nên quen vất vả rồi. Con cái không phải gánh nặng mà là động lực rất lớn của tôi. Tôi nghĩ ai đã có con đều hiểu điều này. Sau một ngày làm việc mệt mỏi, khi cơ thể như quả bóng xì hết hơi thì chỉ cần một cái ôm hay lời thăm hỏi của con, tôi sẽ thấy hết mệt ngay tức khắc.
Bé Duy Anh có thường nhắc đến bố hoặc hỏi về chuyện tình cảm của mẹ không, thưa chị?
Tôi và chồng cũ không sống với nhau từ khi Duy Anh mới ba tháng tuổi. Bé biết được ba mẹ không còn sống chung với nhau, mỗi người sẽ có một người mới và bé sẽ có những đứa em không cùng cha cùng mẹ.
Tôi có thói quen tâm sự với con từ khi Duy Anh mới vài tháng tuổi. Dĩ nhiên bé không hiểu, nhưng đó là cách tôi tạo thói quen tâm sự giữa hai mẹ con. Lớn lên, Duy Anh hiểu tôi lắm.
Bây giờ bé đã trưởng thành. Năm trước, khi tôi ướm hỏi rằng mẹ lấy chồng mới thì con có chịu không, Duy Anh vẫn khăng khăng chỉ muốn mẹ đám cưới với ba, nhưng năm nay đã khác. Bé bắt đầu đặt vấn đề với tôi về chuyện tình cảm và trở nên cởi mở hơn rất nhiều.
Vài năm trước, chị từng chia sẻ mình không cần đàn ông, còn bây giờ thì sao?
Có lẽ vẫn chưa cần, vì tôi đã có Duy Anh. Bé tự lập và già trước tuổi. Tôi và con có thể trò chuyện với nhau về mọi thứ. Bé rất quan tâm đến cảm xúc của mẹ và có những cách động viên đáng yêu. Nếu tôi buồn, bé an ủi: “Ai làm mẹ buồn, Duy Anh sẽ phạt người đó”. Mỗi khi tôi mệt, Duy Anh thường canh cho mẹ ngủ và dặn dò mọi người trong nhà đừng làm phiền tôi lúc nghỉ ngơi. Có lần tôi mở mắt, thấy bé đang rón rén mang một ly nước vào để mẹ uống khi thức dậy, tôi xúc động vô cùng. Không nhiều người đàn ông dù đã trưởng thành làm được điều này đâu.
Có thể coi Duy Anh là người đàn ông lớn của đời tôi. Chuyện có người mới, tôi vẫn ngại cho con, sợ con tổn thương. Tôi cũng sợ người đàn ông của mình tổn thương khi bắt buộc phải chấp nhận họ luôn chỉ là số 2.
Nếu bây giờ có một người yêu thương bé Duy Anh thật lòng nhưng tình cảm từ phía chị không đủ nhiều, hoặc người đó không phải mẫu đàn ông hoàn hảo của chị, liệu chị có hy sinh để cho con một người cha tốt?
Trường hợp đó tôi chưa nghĩ đến. Đứng từ quan điểm của một người mẹ, bất kỳ ai cũng sẽ chọn hạnh phúc an toàn đó cho con, tức là hy sinh bản thân một chút. Từ trước khi có con, tôi đã dị ứng với những ai không thích trẻ con. Mỗi người một quan điểm nhưng týp đàn ông ấy không hợp với tôi.
Còn chuyện “nhân vô thập toàn” cũng không quá quan trọng. Tôi thấy những người đàn ông khi chăm chút cho con rất quyến rũ, dù họ có thói xấu, trăng hoa hay như thế nào chăng nữa, với tôi vẫn là một người tốt.
Định nghĩa của chị về một người đàn ông mà chị muốn cưới. Anh ấy phải có những tính cách nào?
Tôi chỉ cần giữa hai người có sự dung hòa và hiểu nhau. Ở bên người đó, tôi phải thấy vui, thoải mái, yên bình. Anh ấy còn phải trò chuyện hợp ý tôi nữa.
Tôi từng chứng kiến nhiều cặp đôi yêu nhau mà mắt vẫn dán vào màn hình điện thoại. Còn nói đến chuyện giàu nghèo, tôi là người làm ra tiền nên không quan tâm anh ấy có phải là đại gia không.
Vị trí số một không dành cho tôi
Sau thành công với vai diễn trong Scandal: Hào quang trở lại, công việc của chị hiện tại ra sao?
Tôi vừa tham gia bộ phim truyền hình Người đứng trong gió, nói về cuộc sống của một đại gia đình sống bằng nghề nuôi ngựa đua trên cao nguyên. Tôi vào vai chị cả trong nhà có bốn người con, có tình cảm với anh chàng nài ngựa của gia đình.
Có thể nói đây là bộ phim truyền hình tôi tâm đắc nhất trong số những kịch bản từng nhận được. Phim có nhiều bi kịch xảy ra liên tiếp với những nút thắt – mở gay cấn. Tôi bị cuốn hút đến mức đọc kịch bản chỉ trong vòng ba ngày hai đêm là nắm được tâm lý của tất cả các tuyến nhân vật. Sau khi đọc xong, tôi khóc rất nhiều. Tôi nghĩ chưa có kịch bản nào “hao nước mắt” đến vậy. Không chỉ riêng tôi mà tất cả những diễn viên tham gia đều có chung cảm giác này.
Ngoài ra, tôi còn tham gia một vai khách mời trong Hy sinh đời trai của đạo diễn Lưu Huỳnh.
Sau vai Vân của Scandal: Hào quang trở lại, tên tuổi chị có thêm một dấu ấn khá đậm nét trong lòng khán giả màn ảnh rộng. Phải chăng việc tham gia một vai khách mời là bước thụt lùi trong sự nghiệp của Thân Thúy Hà?
Đúng là vai Vân mang lại cho tôi một niềm vui. Niềm vui này không phải về danh tiếng mà đến từ đạo diễn, những người có tên tuổi trong nghề. Họ đã dành cho tôi nhiều lời khen. Trong mắt họ, tôi không còn hình ảnh của người mẫu đóng phim mà là một diễn viên thực thụ.
Thông thường, tôi không bao giờ nhận vai khách mời thoáng qua màn ảnh, nhưng Hy sinh đời trai như một mối duyên nợ giữa tôi và đạo diễn Lưu Huỳnh. Sau ba lần làm việc “hụt” với Lưu Huỳnh, tôi muốn tham gia bằng được một dự án của anh.
Các diễn viên khởi nghiệp từ truyền hình thường cố gắng thoát khỏi cái mác “diễn viên truyền hình” và nói nhiều về sự nghiệp điện ảnh. Dường như chị lại có quan điểm ngược lại.
Tôi rất thực tế. Đóng phim điện ảnh thì tên tuổi được nhà sản xuất PR miễn phí, nhưng dù gì tôi đã theo nghiệp diễn 20 năm rồi. Trong số các tên tuổi đảm bảo doanh thu phòng vé như Vân Trang, Ngân Khánh… chắc chắn không có tôi. Trong khi đó, ở lĩnh vực truyền hình, tôi đã có vị trí riêng.
Một phim điện ảnh, đạo diễn chỉ có 90 phút để truyền tải câu chuyện, nên quay căng thẳng lắm, tiền không nhiều và diễn viên không “chạy sô” như phim truyền hình được. Trong giới ai cũng biết sau khi ly hôn, slogan của tôi là: “Đi kiếm tiền mua sữa nuôi con”. Dĩ nhiên mình kiếm tiền, nhưng tiêu chí hàng đầu của tôi là vai diễn đó phải ấn tượng.
Ảnh thời trang còn nhiều hơn ảnh con
Từng là người mẫu, chắc hẳn chị rất quan tâm đến thời trang, làm đẹp?
Xuất thân là người mẫu nên khi làm diễn viên, tôi may mắn và thuận lợi hơn nhiều người vì có sự hiểu biết về thời trang. Mỗi khi đọc đến một cảnh phim, tôi luôn mường tượng trong đầu mình sẽ mặc bộ trang phục ra sao. Tôi còn cập nhật những xu hướng thời trang mới nhất. Trong điện thoại tôi, ảnh thời trang chắc còn nhiều hơn ảnh hai mẹ con (cười).
Chị thường chọn cho mình những trang phục thế nào?
Khi tôi đóng phim, cách phục trang phải phù hợp với vai diễn. Còn ở ngoài đời, tôi thường mặc quần shorts, áo thun, sơ-mi, năng động và thoải mái. Tôi không thích những bộ đồ quá rườm rà. Diện đầm ôm hay giày cao gót trong cuộc sống hàng ngày, với tôi là một cực hình.
Dường như chị không (còn) để ý nhiều đến vẻ ngoài mỗi khi xuất hiện trước đám đông?
Dù là người của công chúng nhưng tôi không quá chưng diện. Tôi không dùng nhiều mỹ phẩm. “Gia tài” đồ make-up của tôi chỉ có phấn má hồng, phấn nền, phấn lót, dưỡng da, chống nắng, son, mascara, những thứ cơ bản nhất. Tôi mua nhiều quần áo nhưng phần lớn phục vụ cho công việc diễn xuất. Trang phục đóng phim của tôi xếp thành hàng thùng lớn, còn đồ đi tiệc thì không có bao nhiêu. Những bộ đồ tôi mặc trùng nhau tại các sự kiện rất nhiều. Bỏ vài triệu ra mua một bộ đầm đi tiệc tôi tiếc lắm, nên phải “tận dụng triệt để”.
Bây giờ, nhiều người hay mượn trang phục của các nhà thiết kế để đi tiệc…
Nhiều chuyên gia trang điểm và nhà thiết kế cũng ngỏ lời “tài trợ”, nhưng tôi chưa bao giờ nhờ hay mượn. Tôi thích mua hơn vì ngại chuyện mặc đụng hàng. Vả lại, tôi không có nhu cầu lên báo, nổi tiếng để kiếm tiền.
Chị có thích dùng đồ hiệu?
Tôi quan niệm, đồ hiệu phải phù hợp với túi tiền. Là phụ nữ, tôi cũng chuẩn bị cho mình một vài món đồ đẹp để đi sự kiện. Tôi không quan trọng giá trị món đồ. Đối với quần áo, tôi không để tâm chúng hiệu gì, giá cả ra sao. Tôi chỉ đam mê túi xách, mắt kính và giày.
Chiếc túi nói lên rất nhiều về chủ nhân. Chị yêu thích mẫu túi nào nhất?
Tôi thích những loại túi to. Tôi không muốn mình mang thiếu thứ gì mỗi khi ra ngoài.
Tình bạn bền chặt nhờ sự hết mình
Chị là một trong số ít người trong showbiz chơi thân và lâu năm với Tăng Thanh Hà. Điều gì giúp cho tình bạn của hai người luôn bền chặt?
Tôi với Hà chơi với nhau đã hơn 10 năm. Hà tuy nhỏ tuổi nhưng biết cách sống và rất hiểu chuyện. Biết tôi không bỏ nhiều tiền cho quần áo, Hà thường làm đồ tặng tôi, nhưng tôi ít khi qua lấy. Hiểu tính tôi nên cô ấy thường gọi điện giục, nói rằng đã may sẵn đồ theo size của tôi rồi.
Về ăn uống, shopping, Hà dù là ngôi sao nổi tiếng nhưng luôn nghĩ cho mọi người. Cho nên, giữa chúng tôi không hề có xung đột. Tôi và Hà luôn bình đẳng và tôn trọng lẫn nhau, không phụ thuộc vào tuổi tác cũng như độ nổi tiếng. Cả hai biết bạn mình cần, thích và không thích cái gì. Hà là tên tuổi được báo chí săn đón, vì thế tôi luôn tôn trọng quyền riêng tư của Hà cũng như cuộc sống của cô ấy. Những gì liên quan đến Hà, tôi đều cân nhắc mỗi khi chia sẻ.
Chúng tôi tâm sự nhiều nhưng ít khi gọi điện hỏi thăm nhau mà chỉ chủ động chia sẻ nếu thấy cần. Nhiều khi công việc bận rộn, mấy tháng trời chúng tôi chẳng gặp nhau nhưng không giấu nhau bất cứ chuyện gì.
Theo chị, điểm quan trọng nhất để xây dựng một tình bạn đẹp trong showbiz là gì?
Đó là sự hết mình.
Phụ nữ thường hay ghen ghét, đố kỵ. Có bao giờ chị cảm thấy ghen tỵ, dù là một chút với Hà khi cô ấy đang có cuộc sống khá viên mãn?
Rất may tôi và Hà giống nhau ở tính cách đàn ông. Nhìn Hà hạnh phúc và nổi tiếng, tôi cảm thấy cô ấy đáng được hưởng những điều đó. “Phước ai người đó hưởng”, tôi không bao giờ đặt câu hỏi vì sao Hà có mà mình không có. Cũng có đôi lúc chạnh lòng, nhưng thay vì ghen ghét, tôi luôn phấn đấu và không đòi hỏi.
Cảm ơn Thân Thúy Hà. Chúc chị luôn hạnh phúc và hài lòng với cuộc sống hiện tại.
Her World Vietnam