Chẳng phải ngẫu nhiên mà những thắc mắc ấy cứ liên tiếp nổi lên. Tre già măng mọc, quy luật này chẳng ai tránh được. Đàm Vĩnh Hưng vẫn là cái tên bảo chứng cho một show ca nhạc dù lớn hay nhỏ, nhưng bên cạnh anh đã xuất hiện hàng loạt giọng ca mới, đủ sức đánh bật danh hiệu “ông hoàng nhạc Việt” bất cứ lúc nào.
Ấy vậy mà, Mr Đàm chưa chịu lui chân. Sức bền của một tài năng âm nhạc được rèn giũa qua năm tháng đã chứng minh: “gừng càng già càng cay” là câu nói chẳng sai bao giờ. Đàm Vĩnh Hưng vẫn đều đặn tung ra các sản phẩm âm nhạc “chất” và “nhất”; đồng thời cho thấy cái duyên với vai trò huấn luyện viên khi học trò anh giành thứ hạng cao trong những cuộc thi âm nhạc.
Bấy nhiêu đó đã đủ để Đàm Vĩnh Hưng hài lòng chưa? Chắc chắn là chưa. Với một nghệ sỹ không bao giờ muốn dừng bước dù đang ở đỉnh vinh quang như anh, thành tựu là thứ cần phải nỗ lực để gặt hái hàng ngày, cho đến suốt cuộc đời.
Cạn duyên, hết tình thì đừng níu kéo
Sau khi MV Vì anh là soái ca của anh ra mắt, nhiều người cho rằng Đàm Vĩnh Hưng đang tìm cách “hồi xuân” để níu giữ tên tuổi. Anh nghĩ sao về điều này?
Trước khi trả lời câu hỏi, tôi muốn nhờ bạn bước ra đường, hỏi thử 100 người xem nhắc tới hai chữ “soái ca”, họ nghĩ đến ai đầu tiên? Sau đó bạn mang kết quả về đây, chúng ta cùng bàn luận.
Suy nghĩ của tôi là một người nghệ sỹ không biết “trẻ hóa” bản thân, suốt ngày tự ti, lo lắng vì sợ người ta nói này nói nọ thì nên về giăng mùng đi ngủ cho xong. Đừng hoạt động trong showbiz nếu sợ hãi những điều như thế!
Nhưng công chúng không hoàn toàn vô căn cứ khi nói như vậy. Bằng chứng là sau Diamond Show, dường như anh không có hoạt động âm nhạc nào nổi bật mà chủ yếu chạy show làm giám khảo. Phải chăng anh không còn mặn mà với âm nhạc như trước?
Vậy theo bạn, tôi phải làm gì nữa thì mới vừa lòng mọi người? Thật ra, những hợp đồng biểu diễn của tôi ở trong nước và nước ngoài vẫn dày đặc, kéo dài tới tận năm sau. Ngần ấy thời gian trong làng giải trí, tôi biết thừa phải hoạt động thế nào, làm việc ra sao để vẫn còn… “ngon nghẻ” như ngày hôm nay chứ (cười).
Người nghệ sỹ nào cũng cần thời gian để PR cho sản phẩm của mình. Tuy nhiên, phải biết điều tiết cái mới – cũ. Khán giả còn chưa “ngấm” hết dự án của tôi thì tại sao phải vội vàng tung ra món ăn mới? Đó là việc làm ngu xuẩn. Nó chỉ khiến người ta bội thực và có khi còn rời xa mình nhanh hơn.
Hoạt động nghệ thuật với vai trò giám khảo/huấn luyện viên đem lại cho anh điều gì thú vị? Nó có giúp ích cho việc phát triển sự nghiệp không?
Có thể nói, đây là công việc đang hot mà nhiều người mơ được làm. Mình thường xuyên được mời, tức là phải có khả năng nhất định nào đó. Như thế chẳng phải quá vui, quá đáng tự hào sao?
Còn những thứ mà nghề giám khảo/huấn luyện viên mang lại cho tôi ư? Nhiều lắm. Tôi có thêm nhiều học trò, thêm kinh nghiệm chiến đấu… Công việc này cũng là cách để đánh giá mặt bằng chung đang diễn ra quanh mình, quanh đam mê mình theo đuổi. Ngoài ra, lên sóng truyền hình nhiều, khán giả sẽ biết mình nhiều hơn, độ hot tăng cao mỗi ngày. Tất nhiên, show diễn đổ về ào ào mỗi ngày (cười lớn).
Chắc tương lai tôi sẽ viết hồi ký
Từng hát khá nhiều thể loại nhạc, từ nhạc trẻ, trữ tình cho đến bolero, anh cảm thấy dòng nhạc nào đem lại cho mình thành công nhiều nhất?
Khi nhiều tâm sự, tôi hát nhạc trữ tình hoặc bolero. Lúc cao hứng, tôi thích âm nhạc sôi động. Nhạc trẻ vẫn là mảnh đất giúp tôi có nhiều fan nhất vì ở đó, họ có thể gào thét, hò hét hết mình cùng tôi. Tôi cảm ơn mọi người vì đã và đang nhiệt tình ủng hộ.
Song song với âm nhạc, Mr Đàm còn bén duyên với điện ảnh trong vai trò nhà sản xuất. Dự án điện ảnh đầu tay của anh, Hiệp sĩ mù, nhận được phản hồi tích cực của giới chuyên môn. Anh đã nghĩ tới việc tái xuất màn ảnh rộng chưa?
Đàm Vĩnh Hưng có tiếng là “khó tính, khó nết” mà. Có lần trợ lý chọn nhầm chiếc dây lưng dù tôi đã dặn đi dặn lại mấy lần. Tôi nhất định không ra sân khấu biểu diễn vì không muốn khán giả khó chịu bởi bộ trang phục thiếu hài hòa. Chưa chắc mọi người đã nhận ra điều đó, nhưng tôi biết chiếc dây lưng không phù hợp với bộ trang phục và nó trở thành “cái gai” trong lòng tôi. Điều đó khiến tôi chẳng thể yên lòng biểu diễn trước hàng trăm khán giả.
Thế nên, với việc lựa chọn kịch bản làm phim, tôi còn kỹ càng, cẩn thận hơn thế nhiều. Tôi mong các bạn chịu khó chờ đợi thêm một chút nữa. Khi tôi đã làm thì chắc chắn phải ra trò đấy!
Nếu một ngày, cái tên Đàm Vĩnh Hưng không còn đủ sức kéo khán giả đến sân khấu hay mở tivi xem anh làm giám khảo, anh sẽ làm gì để tìm lại ánh hào quang?
Đã bước chân vào showbiz, làm nghệ thuật thì phải biết hai điều: chấp nhận thực tế và lựa chọn cơ hội xuất hiện. Tôi nghĩ quan hệ của mình với công việc cũng như một cuộc tình. Khi nào cạn duyên, hết tình thì đừng nên níu kéo. Càng lằng nhằng, dây dưa càng khiến nhau đau khổ mà thôi.
Trải qua 20 năm hoạt động nghệ thuật, tính đến thời điểm này, chặng đường nào khiến anh nhớ nhiều nhất, chặng đường nào anh cảm thấy thành công nhất trong sự nghiệp ca hát?
Tôi không dám đánh giá mình thành công nên chẳng thể đưa ra khái niệm rõ ràng cho từng giai đoạn. Nhưng bạn có tin không, tôi nhớ rõ từng ngày, từng chi tiết vụn vặt nhất trong suốt 20 năm qua? Nhớ nhất là giai đoạn bắt đầu chuyển mình thành một người khác, đó là Đàm Vĩnh Hưng – người của công chúng.
Những tháng ngày ấy đem lại cho tôi nhiều cảm giác lạ lùng và khó tả lắm. Có lẽ đến một lúc nào đó, khi tìm được thứ ngôn từ thích hợp để miêu tả những cung bậc này, tôi sẽ viết một cuốn hồi ký.
Nhìn lại quá khứ, anh có tiếc nuối hay ân hận về điều gì không?
Tiếc nhiều là khác bạn ơi! Tiếc nhất là cuộc tình đẹp nhất của tôi đã tan vỡ mà chẳng có cách nào hàn gắn. Tôi cũng tiếc vì phải tạm biệt ba quá sớm, tiếc vì vào nghề quá muộn. Một điều nữa là tiếc vì không tập thể hình từ sớm để duy trì sức khỏe, phong độ để quậy hết mình cùng khán giả.
Bài: Thu Hà
Her World Vietnam (trích đăng trên tạp chí số tháng 6/2017)