Đinh Hương: “Âm nhạc là nơi nương náu cuối cùng”

Không có những câu hỏi hóc búa và câu trả lời kiểu “thân thiện”, cuộc nói chuyện giữa Her World và Đinh Hương bình lặng như dòng suối, chẳng có sóng nhưng rất thấm và thật

Phỏng vấn Đinh Hương là công việc vừa khó vừa dễ. Nếu biết cách khơi nguồn cảm hứng, cô gái 26 tuổi này sẽ nói như một cái máy được chuẩn bị trước. Ngược lại, người đối diện chỉ nhận được những thông tin “vừa và đủ” từ cô.

Thật ra, theo như người trong cuộc giãi bày, Đinh Hương không phải cô gái dễ sẻ chia, chỉ gặp những ai thấy hợp cô mới nói nhiều. Tất nhiên, làm được điều đó không dễ dàng, bởi hình như Đinh Hương luôn cố thủ trong pháo đài của mình. Những va chạm trên bề mặt chưa bao giờ đủ mạnh để cô có thể giải phóng bản thân khỏi các mối quan hệ xung quanh, trừ âm nhạc.

Hoang mang vì không biết nên đi hướng nào

Đinh Hương mở đầu câu chuyện: “Thời điểm đen tối nhất trong cuộc đời tôi là khi tôi vừa tốt nghiệp Đại học Ngân hàng và đi làm. Tôi nghe theo lời bố mẹ làm công việc này dù bản thân không thích. Sau đó, tôi được thăng chức làm trợ lý giám đốc. Nghe có vẻ mâu thuẫn vì với số đông, đó phải là điểm sáng trong sự nghiệp. Thế nhưng với tôi, nó là đỉnh cao của việc mình chưa ý thức được bản thân muốn làm gì và chọn gì cho cuộc đời mình”.

 Áo trắng tay phồng, Cashew. Vòng cổ, Topshop

Áo trắng tay phồng, Cashew. Vòng cổ, Topshop

HW: Tức là bạn còn nghi ngờ về bản thân quá nhiều sau chừng đó năm?

Đinh Hương: Thú thật là tôi cũng giống như mọi người, dễ bị tác động về sự lựa chọn an toàn. Đương nhiên, tôi còn nghi ngờ về mình nhiều đến độ khi nhận được đề bạt thăng chức, tôi cảm thấy nó là giọt nước tràn ly đến mức không chịu nổi.

Cuộc sống của tôi ngày tháng đó là sự lặp lại của một thời gian biểu chán ngắt: ngày đến công ty, tối đi hát, ngoài ra không đi đến đâu. Sức người có hạn, dần dần, tôi mệt mỏi vì phải phân thân cho hai công việc. Tôi bắt đầu hoang mang.

HW: Một cô gái hoang mang như thế đã ứng biến thế nào với sự phân vân của mình?

Đinh Hương: Cảm giác đứng giữa ngã ba đường, không biết đi về đâu thực sự rất khó chịu, nếu không muốn nói là đau khổ. Lúc ấy, tôi cũng tìm hiểu các lĩnh vực khác, đi học thêm nhiều chuyên ngành để nếu thấy hợp sẽ chuyển qua. Nhưng cuối cùng, như bạn thấy đó, mọi chuyện lại khác hẳn.

HW: Tôi thắc mắc về tình yêu bạn dành cho âm nhạc. Nếu thực sự yêu nó, tại sao bạn không dứt khoát ngay từ đầu?

Đinh Hương: Tôi nói không biết mọi người có tin không, âm nhạc là thứ có sẵn trong người, thường trực bên cạnh nên tôi không hay biết. Trước đó, tôi chưa đủ can đảm để nghĩ nó là lựa chọn mới. Tôi thích hát chứ không biết thích vì cái gì. Quyết định cuối cùng của tôi là xin nghỉ làm mà không báo với bố mẹ, sau đó đi hát kiếm tiền. Tôi chỉ nghĩ mình đã bỏ được một việc để chú tâm 100% cho âm nhạc.

Khoảng thời gian tôi nghỉ việc giống như… thất tình (cười). Tôi không hiểu được chính mình, không chọn được con đường đi cho mình. Tôi đau, nhìn thấy nỗi đau trước khi đi ngủ và sáng thức dậy, thường trực mỗi ngày.

Muốn thành công trong lĩnh vực nào cũng cần trau dồi và học hỏi thêm. Thế là tôi đăng ký học thanh nhạc, guitar và vũ đạo. Tôi giam gia cuộc thi Giọng hát Việt mà chẳng hy vọng gì. Từng rớt cả chục lần nên tôi nghĩ lần này cũng vậy, chắc gu âm nhạc của mình không hợp với các cuộc thi. Không ngờ tôi đoạt thứ hạng cao và từ đây, sự nghiệp ca hát bắt đầu.

    Áo in họa tiết hoa, Topshop. Chân váy, Marks & Spencer. Áo khoác len, Topshop

Áo in họa tiết hoa, Topshop. Chân váy, Marks & Spencer. Áo khoác len, Topshop

Chỉ có một triết lý sống duy nhất: Thật

HW: Sự trò chuyện trơn tru của bạn từ lúc bắt đầu đến giờ khiến tôi có cảm giác đó là một kỹ năng được trau dồi kỹ càng. Tôi nghi ngờ những thông tin bạn cung cấp…

Đinh Hương: Con người tôi không cởi mở như những gì bạn thấy. Đây là cuộc nói chuyện liên quan đến công việc và người nghệ sỹ chuyên nghiệp cần có những kỹ năng này. Với cá nhân tôi, các câu hỏi yêu cầu phải ứng biến là chịu chết. Bí quyết để tôi nói chuyện một cách trau truốt, trôi chảy liên quan đến một từ duy nhất: thật. Những gì tôi nói đều tồn tại trong con người mình, không lấp liếm. Nếu lấp liếm, người khác sẽ biết ngay bởi đó là một dòng chảy không tự nhiên. Tôi trả lời thật, dù có bị bạn “bẻ” ở khía cạnh nào cũng vẫn chia sẻ được.

HW: Chẳng phải người của công chúng ai cũng muốn mình đẹp và hoàn hảo trong mắt khán giả sao?

Đinh Hương: Mục đích của tôi không phải làm mọi thứ trở nên hoàn hảo. Công chúng không thích người như vậy, bằng chứng là ai hoàn hảo thường bị đánh đồng với nhạt. Tôi sống đơn giản, gần gũi, chỉ hay suy nghĩ nhiều, chiêm nghiệm lại cuộc đời. Tuy tôi thường suy nghĩ nhưng chảy trong máu là những gì thật nhất của con người tôi.

“Lúc đọc sách là lúc tôi đang bế tắc và cô đơn nhất. Đó là khi tôi chưa tìm được một tri kỷ thực sự, với một người đòi hỏi nhiều như tôi thì khó tìm lắm”

 

HW: Vậy, khi nào và chỗ nào là bạn “thật” nhất?

Đinh Hương: Có ba trường hợp. Thứ nhất là khi tôi gặp được người có thể “xả” hết, được nói chuyện và tâm tình. Hai là chia sẻ với những bạn sinh viên trẻ. Thứ ba là sân khấu. Bởi thế mà hồi thi Giọng hát Việt, mọi người thấy Đinh Hương lúc nào cũng chực trào cuồn cuộn, đôi lúc bị chê là “làm quá” nhưng đó là con người tôi. Bước ra khỏi sân khấu là tôi thu mình.

HW: Nghe có vẻ bạn hơi thiếu tự tin.

Đinh Hương: Không đâu. Điểm yếu của tôi là quá mở lòng, yêu ai là yêu hết, không yêu thì tuyệt đối không cho họ một tia hy vọng dù nhỏ.

HW: Liệu đây có phải biểu hiện của một căn bệnh?

Đinh Hương: Đó là căn bệnh của người theo nghệ thuật quá nhạy cảm, cực đoan. Biểu hiện của nó là không bao giờ thấy đủ, dù được quan tâm thế nào vẫn thấy cô đơn. Đóng khung con người vì không cảm thấy ai hiểu mình, đó là cảm giác của tôi.

    Áo in họa tiết và áo khoác sợi, Marks & Spencer

Áo in họa tiết và áo khoác sợi, Marks & Spencer

HW: Lại một người nghệ sỹ nữa nói với tôi họ cô đơn, hình như đó là đặc trưng của giới làm nghệ thuật?

Đinh Hương: Tôi cô đơn không vì hoàn cảnh. Tôi khẳng định mình có tuổi thơ hạnh phúc, phát triển đầy đủ, được ba mẹ yêu thương, có bạn bè tốt. Bạn bè sẻ chia với tôi có bốn, năm người nhưng tôi vẫn thấy rất cô đơn. Tôi đi tìm câu trả lời và đến bây giờ vẫn chưa tìm được. Vậy là tôi đành ngụy biện: chắc do mình đa sầu đa cảm, bản thân lại cầu toàn nên yêu cầu quá cao.

HW: Hẳn nhiên, sự cô đơn đó dạy bạn rất nhiều?

Đinh Hương: Cô đơn và nỗi đau cho tôi nhiều cảm xúc. Tôi đọc được ở đâu đó rằng trưởng thành là một quá trình đau khổ, đau đến mức nếu được đánh đổi sự cô đơn để có một tâm hồn trưởng thành, tôi vẫn chấp nhận.

HW: Điều đó nói lên rằng, bạn là một người ích kỷ?

Đinh Hương: Đúng vậy. Tôi ích kỷ khi đưa lên sân khấu bao nhiêu thứ và giới thiệu với khán giả: “Đây là thế giới của tôi”. Đó là lý do tôi đang đi con đường mình chọn và biết chắc rất ít khán giả bước vào thế giới của mình.

Âm nhạc là nơi nương náu cuối cùng khi tôi không chia sẻ được với ai. Bên cạnh âm nhạc, tôi không còn cô đơn nữa.

 

Luôn để cán cân lý trí – tình cảm cân bằng

Nói chuyện với Đinh Hương, người đối diện rất dễ có cảm giác cô gái này quá thông minh, khéo léo. Mọi câu trả lời của cô đều trơn tru đến độ khiến người nghe nghi ngờ về tính xác thực của nó.

“Tuy sống lý trí, có tư duy phân tích tốt nhưng tôi là cô gái đa sầu đa cảm. Tôi gan lì đến độ bị ai làm gì cũng không khóc, vậy mà chỉ cần nghe một bản nhạc hay là tôi khóc òa”

 

HW: Đinh Hương sống thật, vậy chắc bạn thiên về lý trí hơn cảm xúc?

Đinh Hương: Không hẳn vậy đâu. Tôi tự nhận mình là cô gái lý trí khi có tư duy phân tích khá tốt. Hồi đăng ký thi đại học, tôi chỉ làm một bộ hồ sơ trong khi bạn bè làm đến năm, bảy bộ. Ngoại thương lấy điểm cao quá, kinh tế có khá nhiều bạn học, sau này xin việc sẽ khó, vậy là tôi chọn ngành ngân hàng vì cho rằng nghề này sẽ “hot”, một phần cũng do cha mẹ định hướng.

Tuy nhiên, vì thuộc cung Thiên Bình nên tôi là một người cân bằng tốt. Làm nghệ thuật nhưng tôi không quá cảm tính và cũng không quá lý trí để cán cân lúc nào cũng thăng bằng.

    Áo in họa tiết, Marks & Spencer. Chân váy trắng, Cashew

Áo in họa tiết, Marks & Spencer. Chân váy trắng, Cashew

HW: Nếu hôm nay bạn không đứng trên sân khấu, liệu vẫn còn một nhân viên ngân hàng Đinh Hương?

Đinh Hương: (Cười) Cũng có thể, nhưng tôi nghĩ mình sẽ là doanh nhân, bởi sự lý tính của bản thân rất hữu ích cho lĩnh vực này.

HW: Tôi nghe nhiều người nói Đinh Hương khá kiệm lời. Có phải bạn sinh ra để nghe nhiều hơn nói?

Đinh Hương: Ai cũng nghĩ như bạn nhưng thật ra, tôi có nhu cầu chia sẻ về bản thân cao hơn là lắng nghe người khác. Tuy vậy, tôi chỉ dễ dàng nói “thẳng ruột ngựa” khi gặp được người hiểu và đồng cảm với mình.

HW: Bạn đã từng khóc khi nghe một ca khúc hay?

Đinh Hương: Bị ai đánh hay làm gì tôi cũng không khóc vì tính tôi khá gan lì, nhưng ngắm bức tranh đẹp, nghe một bài hát hay là tôi khóc òa. Có lẽ đó là sự rung cảm với cái đẹp của một người đa sầu đa cảm.

HW: Người đa sầu đa cảm như bạn đã từng gặp phải biến cố chưa?

Đinh Hương: Tôi muốn trải nghiệm thực tế bằng chính khả năng mình có. Trước đây, tôi từng đi làm chạy bàn để biết kiếm tiền là cực khổ thế nào, nghe khách hàng hoạnh họe ra sao. Biến cố ai mà không từng gặp phải, quan trọng là có đủ bản lĩnh để vượt qua hay không.

HW: Cảm ơn chia sẻ của Đinh Hương. Chúc bạn luôn hạnh phúc!

ca si dinh huong 3

Sở thích và quan điểm sống

– Đằng sau vẻ ngoài nhu mì là một Đinh Hương mạnh mẽ và dữ dội khi yêu. Cô muốn cả hai cùng tiến lên, tình yêu sẽ không bền nếu kẻ tiến, người lùi

– Đinh Hương chưa từng thấy điều gì mình từng làm trong đời đáng để xếp vào hàng “ngốc nghếch hoặc ngu dốt”.

– Quan niệm về tình yêu: “Khi yêu, tôi thích làm những điều dữ dội, thể hiện khát khao yêu và được yêu. Tôi không thuộc týp phụ nữ chịu đựng, không chịu nổi sự khổ đau. Tôi là người chung thủy nhưng không yêu mù quáng. Tôi chỉ chịu đựng nỗi đau nếu người kia chịu thay đổi và bước đi cùng mình. Nếu tôi tiến lên phía trước mà người yêu đứng tại chỗ thì sẽ giãn nhau ra ngay. Yêu ai tôi cũng nói rõ quan điểm này, đồng thời nhẫn nại đi chậm lại để nhìn thấy sự cố gắng của họ dù đôi khi, tôi biết điều đó là hơi áp đặt”.

– Đinh Hương không thích uống bia, rượu, cà-phê. “Không phải tôi tự nhận là gái ngoan mà đơn giản tôi thấy chúng không ngon. Nếu thật sự thích thì dù số đông nói dở, tôi vẫn giữ vững lập trường ”.

 

Đinh Hương và đồng nghiệp

Phát hiện người bạn cũ nhờ một cuộc thi; thần tượng Đan Trường… Hãy nghe vài chuyện xưa của cô

– Đinh Hương và Thảo Trang học chung cấp hai. Khi cùng tham gia cuộc thi Vietnam Idol 2007, trong khi Đinh Hương không nhận ra thì Thảo Trang lại chủ động đến nói chuyện với cô. Đinh Hương kể: “Nghĩ nguyên một ngày, tôi mới nhớ ra ngày xưa bên cạnh lớp mình có một cô bé đen nhẻm, thấp ơi là thấp, chính là Thảo Trang. Trang bảo hồi đó thấy Hương hát rất là ngưỡng mộ”.

– Thần tượng Đan Trường: “Tôi sinh ra ở Quảng Trị, nơi được cho là nghèo nhất đất nước, tiếng Anh là một thứ gì đó quá xa lạ chứ đừng nói đến nhạc soul. Vậy mà tôi lại mê dòng nhạc này. Thần tượng của tôi ngày trước là anh Đan Trường. Mọi người trêu Đan Trường và nhạc soul… chẳng có gì liên quan cả” (cười).

 

Phỏng vấn: NGUYỄN HÀ
Concept: HỒNG HẠNH
Stylist: QUỲNH ANH
Trang điểm: PHƯỚC LỢI
Ảnh: KIM BÁNH TRÔI NƯỚC
Chân thành cảm ơn cà-phê Loft, 26 Lý Tự Trọng, Q. 1, TP. HCM, đã giúp chúng tôi thực hiện hình ảnh.

Đừng bỏ qua