Nếu phải mô tả Catherine Zeta-Jones bằng hai từ, đó sẽ là quyến rũ và nữ tính. Có lẽ đó cũng chính là điều mà ngôi sao của Hollywood, Michael Douglas, cảm nhận được khi nhìn thấy nữ diễn viên xứ Wales, nhỏ hơn ông tới 25 tuổi, trên phim trường The Mask of Zorro. Sau đó, cả hai đã có những cuộc gặp gỡ, làm quen thân mật hơn mức bình thường. Những chuyện xảy ra tiếp theo thì ai cũng tỏ tường.
Catherine Zeta-Jones khẳng định cô đã có “một sự nghiệp và tài khoản ngân hàng riêng” vào thời điểm đó, tức hai năm trước khi cưới Michael. Cô con gái của một công nhân nhà máy chocolate ở Swansea xứ Wales đã phải làm việc hết sức nghiêm túc để có được sự nghiệp hôm nay.
Trở lại màn ảnh rộng bằng bộ phim The Rebound
Catherine Zeta-Jones khởi nghiệp làm vũ công ở West End, London. Cô từng giữ vai chính trong vở nhạc kịch 42nd Street. Từ đây, sự nghiệp cất cánh đưa cô tới kinh đô Hollywood. Tại đó, đạo diễn lừng danh Steven Spielberg giúp đỡ và biến cô thành ngôi sao.
Hiện tại, Catherine là một bà mẹ hai con và gần đây đang sống cuộc đời bình lặng hơn. Cô vừa trở lại với màn ảnh rộng bằng bộ phim hài tình cảm The Rebound (Yêu lần nữa).
Catherine xuất hiện trong bộ váy đỏ rực rỡ và giày cao gót đen. Bộ trang phục ấy khiến tôi nghĩ rằng, nữ diễn viên 40 tuổi này thích phô bày vẻ đẹp làm người khác mê đắm. Tuy nhiên trong suốt buổi trò chuyện, cô lại chứng tỏ mình là một phụ nữ suy nghĩ thực tế, đôi lúc rất hài hước và dí dỏm. Cô không ngại cười bằng chất giọng vẫn còn chút thô và hơi quê của xứ Wales.
Trong The Rebound, Sandy phát hiện chồng lừa dối mình, liền bỏ chồng và đưa con đi, rồi sau đó rơi vào cuộc tình với một anh chàng mới hai mươi lăm tuổi. Liệu điều này có thể xảy ra trong cuộc đời thực của chị không?
Chắc chắn là không. Nó chỉ xảy ra trong bộ phim The Rebound thôi. Bạn thấy đấy, cuộc hôn nhân của tôi vẫn rất hạnh phúc.
Trước khi nhận bất cứ vai nào, chị có tranh luận về các dự án phim ảnh với chồng mình không?
Dĩ nhiên chúng tôi có nói chuyện về những dự định sắp tới, nhưng hiếm khi tôi đưa cho anh ấy xem kịch bản phim mình đóng. Tôi hiểu khá rõ điều gì thu hút bản thân mình và điều gì không.
Nghĩa là Michael không bao giờ đọc kịch bản của chị?
(Cười) Chỉ khi nào tôi đồng ý. Anh ấy thích đọc kịch bản để biết tôi sẽ làm gì trong ba tháng tiếp đó. Tương tự, tôi cũng làm vậy đối với anh ấy.
Trừ Traffic, hai người chưa đóng phim nào cùng nhau… Chính xác là chúng tôi còn không có cảnh nào đóng chung với nhau. Dĩ nhiên, nếu được làm phim cùng Michael thì thật tuyệt vời! Đã vài lần chúng tôi suýt có cơ hội đó, nhưng thật khó để tìm một bộ phim phù hợp với cả hai. Chúng tôi sống cùng hai con ở Bermudas gần như quanh năm. Vì thế, để cả nhà có thể đi đâu đó một thời gian, cần phải có một dự án mà hai chúng tôi đều ủng hộ 110%.
Sao chị không sống ở Los Angeles nữa? Phải chăng chị thấy mệt mỏi với Hollywood rồi?
Không hẳn như vậy, nhưng cuộc sống tại Bermudas dễ dàng hơn rất nhiều. Ví dụ như không bị paparazzi theo dõi từng bước một. Điều đó rất quan trọng với tôi. Tôi muốn các con tôi, Dylan (9 tuổi) và Carys (6 tuổi), được sống một cuộc sống bình thường.
Chị nói “bình thường” nghĩa là sao?
Là chúng tới trường vào buổi sáng, làm bài tập buổi chiều, buổi tối đi chơi với bạn bè hay ở bên tôi và Michael. Cuối tuần, cả nhà thường đến thăm bà nội của lũ trẻ. Ngoài ra, chúng tôi thỏa sức chơi golf ở bất cứ đâu mình muốn, giăng thuyền ra khơi hay đi bộ trên bờ biển.
Chúng tôi thích nhau ngay từ giây phút đầu tiên
Chị gặp Michael Douglas như thế nào?
Chúng tôi gặp nhau lần đầu tại liên hoan phim ở Deauville. Anh ấy lên sân khấu giới thiệu về bộ phim The Mask of Zorro. Chúng tôi thích nhau ngay từ giây phút ấy. Tuy nhiên, việc ở bên nhau quả là không dễ dàng vì khi đó, Michael đang quay phim ở East Coast (bờ Đông) còn tôi lại đóng phim ở West Coast (bờ Tây). Thế nên, chúng tôi thường tới thăm nhau vào những ngày không bận quay phim. Tôi và Michael có rất nhiều bữa tối lãng mạn dưới ánh nến lung linh nhưng không ai nghĩ tới “chuyện ấy”. Michael đã phải theo đuổi tôi trong suốt chín tháng.
Có vẻ chị đã “thuần phục” được anh chàng đào hoa Michael Douglas?
Đó chỉ là kiểu nói sáo rỗng. Một khi đã gặp đúng nửa kia của mình thì những gì xảy ra trước đó không còn quan trọng nữa. Khoảng cách tuổi tác hai mươi lăm năm cũng thế. Khi yêu, hai người phải có đủ can đảm để đến được với nhau. Michael là tình yêu của đời tôi và tôi hoàn toàn tin rằng cả hai chúng tôi thuộc về nhau.
Chị đã từng cứu sống anh ấy?
(Ngạc nhiên) Lần đầu tôi nghe thấy chuyện này đấy. Là lúc nào vậy?
Tôi có đọc đâu đó rằng chị đã giết chết một con rắn chuông để cứu Michael trên sân golf.
Tôi sợ rắn lắm. Điều duy nhất đúng trong câu chuyện trên là cả hai chúng tôi đều thích chơi golf. Nhưng nếu nhìn thấy rắn, dù nó ở xa cả dặm, tôi cũng sẽ bỏ chạy. Nó có đe dọa tính mạng chồng tôi hay không, tôi cũng không cần biết (cười).
Điều thú vị nhất của chồng chị là gì?
Có rất nhiều điều như tính hài hước, sự quyến rũ… Với tôi, sức quyến rũ của một người đàn ông là quan trọng nhất. Nhưng thực sự, tôi không thể nói cụ thể đó là điều gì, chỉ biết rằng Michael luôn khơi gợi ham muốn trong tôi. Anh ấy là người không thể thay thế được.
Năm tới, anh chị sẽ kỷ niệm 10 năm ngày cưới. Theo chị, bí quyết để có một cuộc hôn nhân bền vững là…
Không thể có bí quyết chung cho tất cả các cặp vợ chồng trên thế gian. Với riêng tôi, bí mật của một cuộc hôn nhân thành công là có nhiều phòng ngủ riêng biệt!
Chị có nghĩ hòa hợp trong “chuyện ấy” cũng là một yếu tố?
(Cười) Điều này có thể bạn đúng. Tôi thích cảm thấy mình sexy, và tôi biết Michael nghĩ tôi sexy. Bản thân tôi cũng thấy anh ấy hết sức quyến rũ. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là tôi chạy bán nude vòng quanh nhà với hình xăm chữ SEX ở sau lưng.
Đam mê diễn xuất nhưng gia đình mới là tất cả
Chị có vẻ là người sôi nổi. Điều gì là niềm đam mê lớn nhất đời chị?
Cách đây nhiều năm, tôi gần như bị ám ảnh với việc tập múa. Tôi từng bỏ học năm 15 tuổi để có thêm thời gian nhảy nhót. Học múa và trang điểm, đó là hai niềm đam mê lớn khi tôi còn trẻ.
Không phải là diễn xuất sao?
Giấc mơ trở thành diễn viên đến với tôi muộn hơn, khi tôi bước sang những năm 20 tuổi. Tôi luôn ước mơ trở thành Sophia Loren. Theo tôi, bà ấy là người phụ nữ đẹp nhất thế giới. Tôi thích phụ nữ với những đường cong gợi cảm và Michael cũng vậy.
Một người Anh như chị tìm chỗ đứng tại Hollywood có dễ dàng không?
Hoàn toàn không. Tôi đã phải gia hạn cho mình sáu tháng để đạt được bước tiến vượt bậc ở Hollywood. Đó là quãng thời gian tồi tệ nhất trong đời. Trước đó, tôi đã khá thành công tại Anh và là một trong những nữ diễn viên được săn đón nhiều nhất. Tuy vậy, điều đó chẳng giúp gì cho tôi trong việc đánh động Hollywood. Nhưng cuối cùng, tôi đã chiến thắng.
Có phải vì thế mà người ta nói chị có được danh tiếng là nhờ sẵn sàng bán cả bà ngoại của mình để lấy sự nghiệp?
Đó là một trong những hiểu lầm thô thiển nhất về nhân cách của tôi mà tôi từng nghe. Tôi hoàn toàn trái ngược với mẫu người máu lạnh, tàn ác, hám quyền, kiểu người không dừng bước để đạt được bất cứ điều gì. Thực tế, tôi là người rất nhạy cảm và dễ bị tổn thương. Trước công chúng, tôi còn rất tự ti nữa. Ngoài ra, tôi cũng hay sợ hãi vô cớ.
Chị có thể giải thích về những nỗi sợ đó?
Tôi luôn tưởng tượng ra những viễn cảnh đáng sợ nhất. Đó là lý do Michael gọi tôi là “Phu nhân bóng tối”. Điều này thực sự đúng khi có chuyện liên quan tới con cái. Lúc đó, tôi lo lắng kinh khủng. Ví dụ, mỗi khi ra công viên, tôi thường uống vài viên thuốc an thần. Đôi khi, điều đó thật buồn cười nhưng nhìn chung, cuộc sống của tôi rất tuyệt và an toàn.
Vậy bây giờ, chị có còn phải đối mặt với những thách thức thực sự không?
Đã nhiều lần tôi cũng tự hỏi mình như vậy và tôi nhận ra thách thức thật sự là phải làm gì để vượt qua những rào cản khó khăn.
Ý chị là rào cản nào vậy?
Tôi luôn muốn làm điều gì đó mới mẻ, như chơi guitar chẳng hạn. Thế nên lúc trước, tôi mua một cây đàn guitar Tây Ban Nha và học đàn ba buổi một tuần. Hay tôi thực sự muốn biết liệu mình còn có thể làm được điều đã lâu không đụng đến, tập múa, và múa có đủ đẹp trong phim ca nhạc Chicago hay không. Thực hiện điều đó là một cách để chứng minh cho mình và cho toàn thế giới biết.
Chị đã đoạt một giải Oscar cho phim đó mà.
Tôi rất hạnh phúc với phần thưởng đó. Tuy nhiên, diễn viên quả là một nghề khắc nghiệt. Tôi vẫn còn nhớ mình đã mệt mỏi thế nào mỗi khi trở về nhà, nhưng Michael là người chồng tuyệt vời. Anh ấy không hề làm tôi khó chịu bằng những câu hỏi tò mò mà chỉ đơn giản chuẩn bị cho tôi một bồn tắm nước nóng và nấu món gì đó ngon ngon…
Không bao giờ tha thứ cho mình nếu làm con hư
“Bữa tối thân mật” gần đây nhất của vợ chồng chị là khi nào?
Tôi không nói đâu (cười). Nếu gọi là “bữa tối thân mật gần đây nhất” thì đó là bữa ăn ở nhà hàng El Bulli của bếp trưởng Ferran Adrià, gần thị trấn Roses ở Costa Brava. Chỉ khi biết chúng tôi là ngôi sao, người ta mới châm chước cho chúng tôi đặt bàn ở đó.
Chị có thể nói cụ thể hơn?
Khi tôi gọi điện tới nhà hàng để đặt bàn cho hai người, người phụ nữ nghe điện thoại hỏi: “Đặt bàn cho năm nào?” vì mọi người phải đặt bàn trước tận hai năm. Chỉ sau khi nói tên mình, tôi mới có được một bàn, không phải ngoài nhà hàng mà ở trong bếp. Thế là Michael và tôi ăn tối trong bếp của Ferran Adrià. Đó là một kỷ niệm khó quên.
Đôi khi chúng tôi có cảm nhận rằng, với hầu hết các sao Hollywood, cuộc đời họ là một chuỗi những trải nghiệm tuyệt vời…
Không đúng. Ngay cả với chúng tôi, đâu phải lúc nào cuộc đời cũng tràn đầy niềm vui. Cả hai cũng phải vượt qua khó khăn như cuộc sống của bao nhiêu người khác. Tôi luôn có một tinh thần làm việc rất kiên quyết. Các con tôi có thể có nhiều thuận lợi hơn những đứa trẻ khác nhưng không hề được nuông chiều. Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho mình nếu làm hư con. Tất nhiên, chúng tôi cũng có điểm xấu, ví dụ như cả họ nhà Zeta-Jones đều mắc tật ngáy. Tôi để ý và thấy cả Dylan và Carys đều như vậy.
Vậy còn điểm yếu của cá nhân chị thì sao?
Cá hồi Scotland. Có ba thứ không bao giờ được thiếu trong tủ lạnh nhà tôi: nước, champagne và cá hồi Scotland. Tôi có thể ăn cá hồi và bánh mì ba, thậm chí năm lần một ngày.
Cảm ơn chị về cuộc trò chuyện thú vị, chúc gia đình luôn hạnh phúc!