Chuẩn bị thử sức trong môi trường thời trang quốc tế bằng việc đầu quân về Wilhelmina, Mâu Thủy luôn tính toán cụ thể từng đường đi nước bước một cách chắc chắn. Cô không muốn quá viển vông, đưa ra viễn tưởng sẽ nổi danh hay được các nhãn hàng săn đón. Thủy cố gắng từng chút một để rồi biết đâu, sẽ có ngày tên cô sánh ngang với siêu mẫu đàn chị Thanh Hằng.
Từng nghĩ mình không hợp với thị trường quốc tế
Chúc mừng Mâu Thủy đã được Wilhelmina, công ty đào tạo người mẫu nổi tiếng của Mỹ ký hợp đồng. Khi nào bạn đặt chân đến xứ sở cờ hoa?
Tôi đang cố gắng làm xong giấy tờ sớm để qua Mỹ làm việc. Ban đầu, tôi chỉ nhận được lời mời phỏng vấn cho một công ty bên đó. Sau khi mọi thứ ổn thỏa, tôi mới biết mình vừa đầu quân vào Wilhelmina. Điều này khiến tôi vui mừng xen lẫn bất ngờ.
Tôi từng nghĩ mình không phù hợp với thị trường quốc tế vì khuôn mặt mang nét đẹp kiểu hoa hậu. Thế nên, đây thực sự là cơ hội đáng quý mà tôi rất trân trọng.
Trong quá trình phỏng vấn, bạn có gặp điều gì khó khăn không?
Tôi phỏng vấn qua mạng chứ không sang Mỹ nên đôi khi, vốn tiếng Anh không đủ để trả lời lưu loát. Bên cạnh đó, thị trường quốc tế chia thành hai dạng: người mẫu skinny và bikini. Tôi đã chuẩn bị tâm lý rằng mình không phải người mẫu mình dây, cần cố gắng phát huy những thế mạnh khác.
Không phải mẫu gầy đồng nghĩa với việc bạn không thể diễn cho các thương hiệu cao cấp cũng như thực hiện những shoot hình high fashion, bạn có thấy thiệt thòi?
Cái gì cũng vậy, đều có hai mặt tốt xấu. Đúng là mẫu skinny có cơ hội ở các show diễn cao cấp nhiều hơn nhưng không có nghĩa là tôi không diễn được. Trước đây, tôi từng nhịn ăn để đạt được số cân mong muốn. Tuy nhiên, tạng người mình như thế nào thì khung xương vẫn vậy, có gầy đi hay không thì trông cũng như nhau. Do đó, tôi chấp nhận và nỗ lực phát huy thế mạnh là vẻ sexy, quý phái.
Theo bạn, tại sao mẫu Việt luôn quần quật casting để tìm kiếm cơ hội ra nước ngoài mà chưa chắc đã có cơ hội, trong khi họ có thể sống thảnh thơi trong nước?
Từng có dịp làm việc tại nước ngoài, tôi rất thích môi trường chuyên nghiệp ở đó. Người mẫu bên ấy ngày nào cũng được đi cast, ngày nào cũng có việc để làm chứ không phải như ở trong nước, phải đợi người ta gọi mới đi.
Bạn có lường trước những khó khăn đang chờ đợi mình trước mắt?
Tôi không gặp trở ngại về vấn đề ăn uống vì tôi rất dễ ăn. Ngoại ngữ cũng chỉ là khó khăn ban đầu, dần dần sẽ quen. Sau cuộc thi Vietnam’s Next Top Model, tôi thấy chẳng có thử thách nào là mình không thể vượt qua.
Tôi chỉ có chút lăn tăn: Năm vừa rồi, tôi không được đoàn tụ với gia đình vào dịp Tết. Ở bên Mỹ lại rất buồn và lạnh, chắc tôi sẽ rất nhớ nhà. Nhưng đành chịu thôi, tất cả vì tương lai mà.
Đa phần mẫu Việt thiếu hụt ngoại ngữ khi cơ hội đến, khi tiếng Anh được hoàn thiện thì cơ hội đã qua…
Rõ ràng ngoại ngữ rất quan trọng. Nếu muốn phát triển, bạn phải chuẩn bị tốt tất cả mọi thứ để khi thời cơ tới, mình nắm bắt ngay. Tuy nhiên, cơ hội không phải lúc nào cũng có, vậy nên cứ tin tưởng vào bản thân và bước tới, dần dần mọi thiếu hụt sẽ được bồi đắp.
Mơ mộng nhiều sẽ vỡ mộng
Mục tiêu tiếp theo của bạn sau khi sang Mỹ là gì?
Giờ tôi chỉ lo cho việc hoàn tất thủ tục giấy tờ chứ chưa có mục tiêu tiếp theo. Thực ra, tôi cũng chưa biết mình qua đó mấy năm. Hợp đồng từ một đến ba năm nhưng nếu muốn, công ty có thể ký thêm, còn không thì tôi sẽ về.
Ngoài làm mẫu, bạn có đam mê khác không?
Tôi thích kinh doanh, định mở một quán ăn nhỏ trước khi đi Singapore nhưng vì công việc bận rộn nên đành hoãn lại. Tôi sẽ học kinh doanh trong quá trình làm mẫu, dần dần tích cóp kinh nghiệm, đi lên từ những thứ nhỏ nhất.
Dường như bạn không có mơ ước lớn, ví dụ như 5 năm nữa sẽ là siêu mẫu hàng đầu Việt Nam mà chỉ dò dẫm từng bước một. Bạn không sợ mang danh “chân dài không có chí tiến thủ” sao?
Công ty sẽ lo liệu cho việc năm năm nữa tôi là ai. Dù có làm gì, tôi cũng nghĩ mình không nên mơ tưởng quá, cứ sống và cố gắng với hiện tại là ổn. Có thể suy nghĩ này hơi tính toán nhưng tôi muốn đi bước nào chắc bước đó, làm xong rồi mới nghĩ đến bước tiếp theo, như vậy an toàn hơn.
Mơ mộng nhiều sẽ dễ vỡ mộng. Người khác cho đó là điểm yếu nhưng bản tính tôi từ nhỏ đã vậy rồi.
Một vài mẫu Việt không làm thời trang Việt thăng hạng
Bạn tự tin bao nhiêu phần thành công của chuyến đi lần này?
Tôi từng đi Singapore, từng ra về tay trắng, nên lần này nếu thua tiếp cũng không phải lần đầu tiên. Thành công thì tốt, không thì cũng là chuyện bình thường. Đâu phải ai ra đi cũng đều thành công rực rỡ. Quan trọng là mình được làm việc trong môi trường chuyên nghiệp hàng đầu thế giới, tích lũy được những kinh nghiệm quý báu. Với tôi, vậy là quá đủ.
Giả sử lần xuất ngoại này không thành công, ba năm nữa bạn về nước có là quá muộn để chuẩn bị cho một chuyến xuất ngoại khác?
Khi đó tôi mới 26 tuổi, chưa quá già để không thể làm người mẫu. Vấn đề là lúc ấy, thế hệ đàn em trong nước lên nhiều, mình có giữ được vị trí như hiện nay hay không. Tôi muốn theo nghiệp người mẫu lâu dài và có những bước chuyển mình. Tôi không muốn công chúng quyết định tuổi nghề của người mẫu là 25 hay 26.
Bạn đã tích góp đủ tài chính cho những tháng ngày sắp tới chưa?
Tôi vẫn có lương cứng ở công ty nên có thể chi trả cho sinh hoạt hàng ngày. Mình đâu phải ngôi sao mà cần ăn uống sang trọng, sinh hoạt xa xỉ.
Bảo Hòa, Tuyết Lan, Kha Mỹ Vân, giờ đây cả bạn, là những người mẫu tiên phong ra nước ngoài làm việc. Liệu những cái tên này có giúp Việt Nam thăng hạng trên bản đồ thời trang thế giới?
Phải có số lượng lớn người mẫu ra nước ngoài thì vị trí của quốc gia đó mới thăng hạng được. Nếu chỉ có một vài người thì chắc sẽ không làm nên chuyện. Thế hệ người mẫu Việt hiện nay đang tiến từng bước ra thế giới nhưng phải từ từ đi lên. Tôi tin sẽ có ngày những cô gái chân dài mang ve đẹp đậm chất Á đông sẽ làm nên chuyện ở đấu trường thời trang quốc tế.
Cơ hội làm việc ở nước ngoài không nhiều, chúng tôi đang đặt những viên gạch đầu tiên, sẽ có những người mẫu khác học hỏi theo. Ví dụ như Trung Quốc, các gương mặt như Liu Wen, Sui He… đều nổi đình đám và họ chỉ là hai trong số hàng nghìn mẫu Trung Quốc đang hoạt động ở nước ngoài. Thế nên, việc mong muốn những người đầu tiên như chúng tôi thành công vang dội là hơi viển vông, đồng thời còn tạo áp lực lên vai chúng tôi nữa.
Những người đặt nền móng đầu tiên thường sẽ không nổi danh được. Theo bạn, điều này có đúng?
Rất đúng, vì còn quá nhiều bỡ ngỡ và bất ngờ mà mình không thể lường trước. Nhưng mình cứ tiên phong, cứ thỏa mãn với đam mê của bản thân đi đã, đừng đợi người ta thành công rồi mới làm.
Tôi thuộc top 20 mẫu Việt
Có những chân dài xuất hiện trên sàn diễn nghiệp dư và tự xưng là người mẫu, sau đó lại se sua hàng hiệu, nhà lầu. Bạn có thấy mình thua kém họ?
Từ khi đăng quang Vietnam’s Next Top Model, tôi có nhiều cơ hội hơn, kiếm được nhiều tiền hơn nhưng chỉ đủ lo cho ba mẹ chứ không xây được nhà lầu, mua ô-tô. Người mẫu chân chính ít ai tự tậu được những thứ đó. Ngoài kia có một triệu cô gái tự xưng là người mẫu, nhưng mẫu chân chính liệu có được bao nhiêu? Cần phải hiểu mình đang đứng ở đâu, được phép làm gì và không được làm gì. Đừng nên thấy người ta có rồi lại thắc mắc, oán trách vì sao mình không được như họ.
Bạn có thấy dàn mẫu trưởng thành từ Vietnam’s Next Top Model ai cũng ngoan, chân chất, nhiều hoài bão chứ không như thế hệ đi trước, liên tục có những lùm xùm trên mặt báo?
Môi trường tạo nên thế hệ. Khi môi trường càng khắc nghiệt, người mẫu càng phải cố gắng bằng chính năng lực bản thân chứ không phải nhờ những chiêu trò khác.
Nếu được tự xếp hạng, bạn cho rằng mình đang ở vị trí nào?
Tôi nghĩ thứ hạng của mình không cao cũng không thấp vì lượng người mẫu Việt thực sự không nhiều, chỉ khoảng 50 người. Tôi tự tin mình thuộc top 20 trong số đó.
Đàn chị nào đi trước có ảnh hưởng đến tôn chỉ làm nghề của bạn?
Tôi thích chị Thanh Hằng bởi tính cách tương đồng. Tôi muốn cái gì cũng rõ ràng, đúng giờ là đi, đến giờ là về. Khi làm việc, mình phải tạo được tính chuyên nghiệp và có quy tắc riêng.
Bạn có hy vọng ngày nào đó sẽ thay thế Thanh Hằng?
Rất nhiều người mẫu mơ ước như vậy chứ không riêng gì tôi. Mọi người rất tò mò xem ai có đủ khả năng soán ngôi Thanh Hằng nhưng sự thật, không ai có thể thay thế chị ấy. Nếu tôi có lên, người ta cũng nhớ đến Mâu Thủy là đàn em Thanh Hằng chứ chẳng ai phủ nhận được những gì chị đã làm, đã cống hiến.
Hàng hiệu không tạo nên đẳng cấp
Người mẫu và hàng hiệu dường như luôn song hành cùng nhau, với bạn có như thế?
Không phải tôi không thích hàng hiệu, mà đơn giản tôi không có điều kiện. Hiện tại, tôi chỉ có hai chiếc túi hiệu nhưng cũng hiếm khi dùng. Mình chạy xe máy, cho túi vào cốp xe, nhỡ có vấn đề gì chắc buồn bã mà bỏ show quá! (cười).
Đối với nhiều người, hàng hiệu giúp tôn đẳng cấp con người. Bạn suy nghĩ thế nào về điều này?
Chính người mặc sẽ tạo đẳng cấp cho món đồ họ khoác lên chứ hàng hiệu không tạo nên đẳng cấp. Có thể số đông nghĩ như vậy nhưng tôi lại có quan điểm khác, và tôi hoàn toàn không bị phụ thuộc vào số đông.
Tham gia làng thời trang đã vài năm, có bao giờ bạn gặp phải những tiêu cực của nghề mẫu?
Tôi từng bị đàn chị mắng không có lý do, nhưng sau này không xảy ra tình huống đó nữa. Chuyện chặt chém nhau trên sàn catwalk cũng chưa gặp bao giờ.
Có thời gian trên báo mạng chỉ toàn tin hôm nay cô này bị tố bán dâm, hôm sau cô kia lộ ngực… Với tư cách là người hoạt động trong showbiz, bạn thấy sao?
Tôi thấy một chút xấu mặt khi nghe những câu chuyện như thế. Việc này làm cho dư luận đánh giá nghề mẫu là xấu xa, không đứng đắn. Họ có lý do của họ khi làm vậy, nhưng xin đừng tự xưng là người mẫu để ảnh hưởng đến người khác. Những người như vậy giống con sâu làm rầu nồi canh, mà nồi canh đâu có tội tình gì.
Cảm ơn Mâu Thủy về những chia sẻ thẳng thắn. Chúc bạn thành công trong chuyến đi sắp tới.
Her World Vietnam