Hãy cứ gọi tôi là Hà Anh

Ở Hà Anh luôn toát lên vẻ bí ẩn muốn người đối diện phải khám phá. Con người cô giống như một củ hành, càng bóc nhiều lớp càng thấy thú vị vì “cay”

Trở về Việt Nam với cái danh “người mẫu quốc tế”, sau vài năm, Hà Anh đã trở thành ngôi sao trong showbiz Việt. Người ghét bảo cô chảnh, người quý nói cô tự tin, nhưng trên thực tế, Hà Anh có quyền tự hào về bản thân sau những tháng ngày tiếp xúc và làm việc trong ngành thời trang thế giới. Hà Anh làm vedette, ca sỹ và giờ là tác giả khi chuẩn bị ra mắt cuốn sách riêng. Thế nhưng cô chỉ nói: “Cứ gọi tôi bằng cái tên Hà Anh là được rồi”.

Đừng áp đặt văn hóa của mình vào nước khác

Có bao giờ sau mỗi chuyến đi, chị nhìn lại và thấy mình được quá nhiều?
Các cô gái ở độ tuổi của tôi nếu được đến nhiều thành phố, nhiều đất nước, tiếp xúc với nhiều nền văn hóa thì quả là món quà vô giá mà không đồng tiền nào mua được. Tôi đi nhiều là do yêu cầu của nghề người mẫu. Tôi có tuổi trẻ, có khát khao đi đây đó và gặp gỡ nhiều người, học hỏi nhiều điều. Mỗi địa danh cho tôi thêm kiến thức về văn hóa, con người và ẩm thực nơi đó. Những giá trị này giúp tôi có tầm nhìn rộng hơn, từ đó cởi mở và tích cực hơn với cuộc sống.

Cảm giác có giống chú ếch con thoát ra khỏi giếng không, thưa chị?
Nếu chỉ sống trong thế giới quá hẹp, trong môi trường quen thuộc mà không bước ra ngoài, con người sẽ không bao giờ dám thử nghiệm những cái mới. Việc đi khắp nơi, tích lũy kiến thức đã cho tôi thêm năng lượng, ước mơ và mạo hiểm hơn với các quyết định. Được quá nhiều thứ tuyệt vời mà phần đông không có được, mình phải cảm thấy hạnh phúc chứ!

Áo khoác da, Bally. Lông vũ, Tara Jarmon

Áo khoác da, Bally. Lông vũ, Tara Jarmon

Có bao giờ chị gặp những cú sốc do khác biệt về văn hóa chưa?
Ông bà, bố mẹ tôi là những người được tiếp xúc với các nền văn hóa khác nhau thông qua bạn bè quốc tế. Vì vậy, từ khi sinh ra, tôi đã được sống trong môi trường cởi mở, có sự giao lưu giữa các nước. Việc tiếp nhận những điều mới mẻ, với tôi đó là lẽ tự nhiên.

Và chị tiếp nhận sự khác biệt đó theo cách nào?
Tôi hào hứng thu nhận chúng một cách trân trọng. Như ở Trung Đông, người phụ nữ mặc trang phục kín từ đầu đến chân, thậm chí phụ nữ Ai Cập ra đường phải có người đi cùng. “Nhập gia tùy tục”, không thể đến một đất nước và áp đặt văn hóa của mình vào họ. Người nước ngoài cũng thế, họ đến Việt Nam thì phải trân trọng nước mắm, những dòng xe máy đi lại đông đúc trên đường. Chính sự khác biệt mới tạo nên điều thú vị.

Chẳng thể nói tôi thời trang hơn người khác

Có nơi nào cho chị nhiều cảm xúc để mỗi lần nghĩ đến, chị lại cảm thấy hứng thú không?
Mỗi nơi tôi đến tại những thời điểm khác nhau cho tôi cảm giác khác nhau. Như khi qua New York, tôi thích nhịp sống nhanh, năng động và đa chủng tộc của người dân nơi đây. Khi lang thang ở các quán cà-phê nhỏ tại Paris, được các chàng trai bản địa làm quen, tôi lại cảm nhận được vẻ trang nhã, lịch thiệp của kinh đô ánh sáng. Còn với London, lúc đi dạo trong công viên, cho thiên nga ăn, tôi thực sự thấy yên bình. Ở Los Angeles, tôi chứng kiến người lái xe taxi viết kịch bản phim, tìm cho mình một chỗ đứng tại Hollywood. Tất cả những điều đó làm tôi yêu thích cuộc sống bay nhảy rất nhiều.

Dường như chị luôn bị thu hút bởi yếu tố con người?
Tất nhiên, như khi đến một party, gặp các nhân vật như Nicki Minaj, tôi rất thích thú bởi đây là một thế giới khác với những gì mình tưởng tượng khi ngồi ở nhà. Lúc qua nhà anh chàng top 5 American Idol, tôi thấy anh cùng bạn bè chơi nhạc say sưa còn chúng tôi vây quanh họ và ca hát. Tôi thấy mình đang ở trong môi trường sáng tạo thực sự nhưng rất hòa đồng. Mọi người cùng nhau trao đổi số điện thoại, đến giờ tôi vẫn giữ liên lạc với họ. Điều đó cho thấy con người quyết định nền văn hóa và tạo ấn tượng đối với một vị khách như tôi.

Điều đầu tiên chị chú ý khi đến một vùng đất mới có phải là thời trang không?
Không phải thời trang mà là ẩm thực(cười).

Chị là người mẫu mà…
Thời trang không đơn thuần là trang phục mà còn thể hiện văn hóa của con người và đất nước. Như ở Malibu, các triệu phú ăn mặc rất lôi thôi và thoải mái, nhưng họ cảm thấy thỏa mãn bởi văn hóa nước họ là không cần trưng bày điều gì ra ngoài. Họ đi lại và ăn uống ở những quán lề đường, làm sao có thể nói người ta thời trang hay không thông qua bộ trang phục họ mặc đây?

Vậy đối với chị, thời trang là…
Tôi không có ý nghĩ định sẵn thời trang phải như thế này, như thế kia. Nó đơn giản là cá tính, văn hóa và phong cách của mỗi người. Chẳng hạn như tôi là người mẫu, cần ăn mặc khác với nhân viên công sở bởi yêu cầu công việc cũng như môi trường làm việc khác nhau. Song làm sao có thể nói tôi thời trang hơn họ?

Nhưng đôi khi hơi khó thể hiện cá tính qua thời trang, bởi yêu cầu công việc mỗi người không cho phép.
Tôi nghĩ mỗi người nên thử nghiệm với thời trang. Có khi chỉ là thử màu son mới, mặc chiếc áo có kiểu dáng mới hay mang kiểu giày chưa từng đi. Khi làm khác đi, mình sẽ tự tin hơn như thử một gia vị lạ cho cuộc sống. Đừng để suy nghĩ bị bó chặt rồi chẳng thể tạo nên sự mới lạ cho bản thân.

Chị có cảm thấy mệt mỏi bởi lúc nào cũng phải đẹp?
Tôi là người mẫu, mọi người luôn trông chờ tôi chỉn chu, lộng lẫy trên sân khấu cũng như đời thường. Tôi luôn cố gắng dung hòa giữa yêu cầu nghề nghiệp và sở thích cá nhân. Mặc đẹp là tôn trọng công chúng nhưng thoải mái là tôn trọng bản thân. Ra đường đâu nhất thiết phải trang điểm kỹ lưỡng, làm tóc cầu kỳ và ăn mặc chải chuốt. Tôi không có nhiều thời gian làm những việc đó hàng ngày. Hơn thế nữa, cơ thể tôi cần nghỉ ngơi. Đôi lúc, tôi thích ăn mặc phóng khoáng, đi dép bệt, không make-up. Thông thường, mọi người sẽ bắt gặp tôi như thế vào Chủ nhật, ngày mà tôi không nhận công việc để tự cho bản thân nghỉ ngơi và lấy lại năng lượng.

Có phải chính vì ăn mặc thoải mái mà đôi khi chị có mặt trong danh sách sao xấu không?
Tôi không quan tâm đến vấn đề này bởi có là sao hay không thì tôi vẫn có cuộc sống riêng. Giá trị cuộc sống của tôi là do tôi quyết định. Chừng nào những đối tác làm ăn vẫn thấy hình ảnh của tôi phù hợp với công việc thì khi đó, tôi còn có giá trị riêng. Đánh giá của báo chí chưa chắc đã đúng. Trong mọi hoàn cảnh, tôi vẫn là tôi và đáp ứng đủ các yêu cầu bản thân đặt ra là được.

Khi chị tiếp nhận việc mình là sao xấu một cách bình thản, người ta lại cho rằng chị quá tự tin.
Đó chính là mâu thuẫn của các bài báo ấy. Khi họ đưa mình lên, họ muốn mình có phản ứng lại để tiếp tục viết, nhưng tôi lại không quan tâm. Khen chê hai chiều là bình thường và tôi không bao giờ cố lấy lòng hết tất cả mọi người.

Áo khoác đỏ, Balenciaga. Dây chuyền và nhẫn, Versace. Áo đen, Dolce & Gabbana

Áo khoác đỏ, Balenciaga. Dây chuyền và nhẫn, Versace. Áo đen, Dolce & Gabbana

Cuộc sống không là nửa cốc nước vơi

Là người nổi tiếng, được đi khắp nơi, chị thấy mình còn gì để phấn đấu nữa?

Tôi còn rất nhiều thứ phải làm. Sắp tới, tôi sẽ ra mắt cuốn sách Là tôi, Hà Anh. Mọi người thường nhìn tôi như một vedette trên sàn diễn, một ngôi sao trong làng giải trí nhưng họ chưa thấy được khía cạnh trong con người tôi. Họ thấy kết quả nhưng chưa thấy đường đi. Đằng sau thành công của tôi là hình ảnh một cô gái nỗ lực làm việc, nhích từng bước để đến đích. Đó là tôi, đôi khi thấy tự ti, có những lúc đau khổ và trải qua vài khoảnh khắc mệt mỏi… tất cả tạo nên con người Hà Anh. Chắc chắn, mọi người sẽ hiểu tôi hơn qua cuốn sách này.

Ngoài ra, tôi còn ấp ủ vài dự án âm nhạc, không phải để khẳng định tài năng mà đơn giản chỉ là trải nghiệm, tìm hiểu thị trường cũng như khám phá xem mình có thể làm thêm được gì cho showbiz Việt. Các dự án truyền hình cũng đang được tôi thực hiện song song. Tôi làm giám khảo cho một chương trình nấu ăn. Ở lĩnh vực mới này, khán giả sẽ thấy Hà Anh trong một khía cạnh rất phụ nữ chứ không phải suốt ngày nói chuyện chuyên môn nữa.

Có rất nhiều thứ tôi muốn làm để thử thách bản thân. Tôi cũng muốn có cái nhìn sâu rộng hơn về cuộc sống cũng như khám phá khả năng của mình. Tôi không có tham vọng giàu có, chỉ muốn thực hiện điều mình thích mà không theo quy chuẩn nào cả.

Có quá sớm để viết hồi ký không, thưa chị?
Là tôi, Hà Anh không phải hồi ký mà chỉ là quãng đường tôi đã đi qua kể từ khi là một cô bé, trở thành du học sinh rồi từng bước chập chững vào làng thời trang quốc tế, về Việt Nam với nhận thức đầy đủ và tính cách trưởng thành để trở thành một phụ nữ là tôi ngày hôm nay.

Con đường đó sẽ tiếp tục thay đổi tùy theo sự phát triển, độ tuổi và trách nhiệm với gia đình, bản thân cũng như xã hội. Cuốn sách này là những câu chuyện nhỏ khắc họa cuộc sống của tôi, để người đọc có thể thấy một phần của họ trong đó. Nhờ vậy, họ có thêm động lực phấn đấu để một ngày nào đó sẽ sống trong giấc mơ như giấc mơ của tôi.

Ca sỹ Hà Anh chưa định danh đã vội chuyển qua Hà Anh nhà văn, sao chị không tập trung làm một thứ cho tốt trước đã?
Cuốn sách có tên Là tôi, Hà Anh, điều đó có nghĩa Hà Anh là một con người. Đừng cố định danh tôi là ca sỹ, nhà văn, người mẫu hay ngôi sao. Nghề giúp tôi kiếm sống nhưng tính cách, gia đình, bạn bè và xã hội mới làm nên con người tôi.

Tôi chỉ muốn mọi người cứ gọi tôi là Hà Anh dù tôi giành được không ít giải thưởng. Viết sách chẳng giúp tôi trở thành nhà văn, đi hát không làm tôi thành ca sỹ, đó chỉ là đam mê và khả năng của tôi. Công sức mình bỏ ra được đón nhận đã là thành công rồi, thêm cái danh ca sỹ hay nhà văn có để làm gì đâu.

Nhưng sự nghiệp ca hát của chị không suôn sẻ lắm.
Thành công là cả một chặng đường. Một Madonna ca sỹ cần 20 năm, một Hà Anh siêu mẫu cần 9 năm. Làm sao có thể nhìn một người trong một vài năm để đánh giá họ thành công hay thất bại?

Chị thấy mình còn thiếu thứ gì?
Không thể phủ nhận tôi là người rất may mắn. Nếu không nhờ gia đình, tôi sẽ không có lối tư duy, suy nghĩ tự tin; nếu không may mắn giành được học bổng ra nước ngoài, tôi không có nền tảng kiến thức như bây giờ; nếu không ở nước ngoài, tôi không có những trải nghiệm làm việc trong môi trường quốc tế. Chính vì thế, tôi chẳng bao giờ nhìn xuống và coi thường ai, bởi tuy có nỗ lực, phấn đấu nhưng không thể phủ nhận may mắn luôn mỉm cười với tôi.

Tôi hạnh phúc với cuộc sống của mình, không phải vì nó hoàn hảo mà vì tôi luôn hết mình, làm những gì mình thích. Đôi lúc có những trắc trở, khó khăn nhưng tôi luôn thấy nửa cốc nước đầy chứ không phải một nửa cốc vơi.
ha-anh-2

Sở thích ngoài nghệ thuật

Hà Anh đi nhiều, am hiểu nhiều nền văn hóa. Vậy nên, mọi người rất tò mò về sở thích ẩm thực, thời trang… của cô người mẫu đa phong cách này

Món ăn vặt Việt Nam nhớ nhất khi ra nước ngoài: Món ốc
Vật bất ly thân trên các chuyến đi: Kem dưỡng da, sim card đa quốc gia
Cuốn sách đang đọc: Là tôi, Hà Anh
Thần tượng trong nghề: Siêu mẫu Claudia Schiffer
Nhãn hiệu thời trang yêu thích nhất: Hà Anh thích tất cả các thương hiệu, quá tham lam nên không chọn được một
Điều phải làm trước khi đi ngủ Thoa kem dưỡng da mắt và mặt
Vật dụng không thể thiếu trong túi xách khi ra đường: Điện thoại, thẻ tín dụng, passport

Cảm ơn và chúc chị hài lòng với những gì đang có.

PHỎNG VẤN: HIẾU CAO; CONCEPT: HỒNG HẠNH; STYLIST: QUỲNH ANH
TRANG ĐIỂM: ANDY PHAN; ẢNH: TANGTANG (TANGTANGSTUDIO.COM)

Đừng bỏ qua