Lam có nhớ mình bắt đầu với thương hiệu Lam bằng cách nào không? Tại sao phải là Lụa mà không phải là một thứ chất liệu nào khác?
Khi tôi bắt đầu với Lam thì mọi thứ dường như đã có sẵn trong tiềm thức, trong sâu thẳm con người của tôi đã muốn làm nên những điều khác biệt cho phụ nữ mà không giống bất cứ ai ở Sài Gòn khoảng thời gian đó. Với tôi, Lam phải mang một tầm nhìn xa hơn chứ không chỉ là bán một bộ trang phục. Mười năm trước, tôi đã để tóc ngắn, tô son đỏ và thích ăn mặc đẹp thì mười năm sau tôi vẫn thế, thương hiệu Lam và cái cách mà tôi mang những điều tốt nhất đến cho những người phụ nữ cũng giống như vậy, đó là luôn duy trì và tiếp tục lan tỏa một phong cách, một vẻ đẹp không tuổi với thời gian. Tất cả, chỉ vì lý do tôi yêu làm đẹp cho những người phụ nữ, và cảm hứng cho chính mình mỗi ngày.
Có lẽ mọi người đã hơi nhầm lẫn ở chỗ này vì không chỉ có lụa tôi còn sử dụng rất nhiều các chất liệu khác nữa, nói đúng hơn là tôi luôn chọn những gì tốt nhất dành cho phụ nữ.
Cảm giác lần đầu tiên BST của mình được trình diễn Lam có còn nhớ chứ? Lam hãy kể về nó một chút nhé.
Đối với tôi, thời trang là một thiên đường, một vũ trụ ẩn chứa nhiều tầng lớp cảm xúc nên tôi chưa bao giờ áp đặt bản thân mình phải nhớ về một bộ sưu tập hay khoảnh khắc đáng nhớ nào cả, mọi thứ luôn có dòng chảy của riêng nó nên hãy cứ theo tự nhiên. Lần trình diễn này là BST thứ 10 nhưng thật ra ở Lam Boutique vẫn luôn có nhiều thứ mới vì khách hàng đã chọn Lam là sẽ luôn quay trở lại. Dù là lần thứ nhất hay thứ bao nhiêu đi nữa, thì cảm giác của tôi vẫn như mới. Tôi không thích đánh dấu cột mốc nào trong thời trang, tôi chỉ biết là phải tạo ra những điều hoàn hảo nhất.
Ý niệm về sự tự do cho người phụ nữ thông qua trang phục của mình len lỏi từ khi nào? Có bất kỳ một sự việc nào đã xảy ra thực tế với Lam để từ đó hình thành nên ý niệm này không?
Ở bất cứ thời đại nào, thậm chí là từ 200 năm trước loài người đã đi tìm tự do, tự do là thứ cốt lõi mà bất cứ ai cũng phải có, tôi không bàn về các nước phương Tây nhưng ở Việt Nam, tự do còn tương đối xa xỉ, chúng ta – đặc biệt là phụ nữ, còn bị cấm đoán và áp đặt khá nhiều, bản thân tôi cho đến bây giờ vẫn đang đi tìm tự do cho chính tôi chứ không chỉ là cho những người phụ nữ khác, và tôi thấy mình đã đúng khi thông điệp đó ngày càng lan tỏa rộng hơn, tự do không có nghĩa là vùng vẫy, gồng mình lên kêu gọi nữ quyền mà tự do ở đây là bản thân mỗi người sẽ có một không gian hoàn toàn riêng tư trong suy nghĩ, trong tư tưởng. Khi tự do, phụ nữ sẽ yêu chính mình và những người xung quanh hơn, sẽ cảm thấy cuộc sống thật đẹp. Đây mới thật sự là điều ý nghĩa nhất mà tôi muốn mang tới cho những người phụ nữ của Lam, tự do không có nghĩa là trở nên khác biệt, mà nó là khám phá những điều chưa từng trải nghiệm. Chỉ khi người phụ nữ tìm được tự do thật sư, thì vẻ đẹp của họ mới mãi mãi trường tồn theo năm tháng.
Đôi khi sự tự do đi kèm với nỗi cô độc, Lam có nghĩ điều này là đúng không?
Nỗi cô độc là chất xúc tác làm cho không gian của tôi thêm rộng và bầu trời thêm xanh, khi tôi cô độc tôi lại thấy mình có cơ hội cọ xát với vạn vật xung quanh nhiều hơn, nó là một chiều không gian khác mà tôi nghĩ ai cũng cần phải có cho riêng mình. Đừng nghĩ cô độc là một điều gì đó thật ghê gớm, lớn lao mà hãy xem nó như một sự trải nghiệm thú vị. Khi cô độc không còn là điều đáng sợ nữa thì cũng là lúc người phụ nữ thăng hoa nhất vì đã tìm ra được một chân lý mới.
Hãy chia sẻ một chút về sở thích của Lam nhé, âm nhạc, du lịch, phim ảnh… hoặc một sở thích thú vị đặc biệt nào đó.
Tôi yêu thích nghệ thuật, đây là món ăn không thể thiếu kể cả trong cuộc sống lẫn công việc của tôi. Tôi nghiên cứu rất nhiều về lịch sử thời trang, tâm lý, văn học… Tôi tìm được nhiều cảm hứng đặc biệt là trong điện ảnh, văn chương và kiến trúc.
Hiện tại tôi đang rất thích đọc quyển “Krishnamurti tinh yếu” của nhà tâm thần học Ấn Độ – Jiddu Krishnamurti.
Quãng thời gian mà tôi tái tạo lại năng lượng cũng là sở thích đăc biệt của tôi. Lúc ấy, tôi sống gần hơn với thiên nhiên và chỉ khi được đặt trong không gian đó, tôi mới có thể sáng tác được, tôi nhạy cảm với tất cả các loại mùi và tách biệt hoàn toàn với đám đông. Đây là điều thú vị mà tôi dành riêng cho bản thân mình.
Cho đến thời điểm này, Lam không chỉ là một thương hiệu nữa, mà nó còn là một phong cách, một câu chuyện. Không phải người phụ nữ nào cũng có thể mặc được trang phục của Lam, Lam đã hài lòng về điều mà mình đã xây dựng chưa? Lam còn mong muốn gì nữa về thương hiệu Lam của tương lai?
10 năm trước phụ nữ còn e dè chứ nhưng mọi quan điểm đã thay đổi khá nhiều, phụ nữ cũng chọn Lam nhiều hơn. Bây giờ không quá khó để bắt gặp hình ảnh cô gái tóc ngắn, tô son đỏ và mặc trang phục của Lam, tôi cảm thấy vui khi thông điệp của mình được lan tỏa.
Với thương hiệu Lam, tôi muốn xây dựng những món hàng cao cấp hơn, đòi hỏi khó khăn, thử thách hơn mà khi khách hàng sở hữu thiết kế của Lam họ sẽ hài lòng tuyệt đối. Một bộ trang phục phải giữ được nhiều năm và điều cốt lõi hơn nữa mà tôi vẫn luôn đi kiếm tìm đó là mang đến cho người phụ nữ sự tự do, thanh lịch khi mặc Lam. Chiếc áo còn mang một ý nghĩa tâm linh đối với tôi.
Her World Vietnam