Diễm My: Làm nghệ thuật, sợ nhất là bị lãng quên

Liên tiếp ghi dấu ấn qua thể loại vai sang chảnh, quyến rũ trên màn ảnh rộng, Diễm My như trở thành một con người khác khi để mặt mộc, vào vai cô gái hai mặt trong Ống kính sát nhân

THIÊN THỜI, ĐỊA LỢI, NHÂN HÒA THÌ GIẢI THƯỞNG SẼ ĐẾN

Diễm My này, bộ phim điện ảnh mới nhất mà bạn đóng cặp với Hứa Vĩ Văn, Ống kính sát nhân, sắp ra rạp. Bạn tự tin vai diễn lần này sẽ có sự đột phá so với Helen của Cô Ba Sài Gòn hay Linh San trong Gái già lắm chiêu chứ?

Tôi chưa dám khẳng định Cẩm Phô là bước đột phá của mình, nhưng tôi chắc chắn nó khác hoàn toàn so với Helen và Linh San. Các nhân vật trước đây mà tôi đảm nhận có tạo hình rất đẹp, gu thời trang sang trạng, sành điệu. Thế nhưng trong Ống kính sát nhân, tôi gần như phải để mặt mộc hoàn toàn. Cẩm Phô có vẻ ngoài mộc mạc, luôn tỏ ra nề nếp theo chuẩn mực của xã hội, song bên trong lại nổi loạn và có những đợt sóng ngầm luôn chực chờ trào dâng.

Lần đầu tiên được đóng vai “hai mặt”, hai diễn biến tâm lý trong một con người, tôi thấy rất thú vị. Đây sẽ là vai diễn khác biệt nhất của tôi từ trước đến nay.

Từng thử sức cả dạng vai hiền lẫn ác, Diễm My thấy mình hợp với vai nào hơn?

Gương mặt tôi sinh ra đã góc cạnh. Tôi không sở hữu vẻ đẹp “khuôn trăng đầy đặn” theo chuẩn “gái ngoan” nên đương nhiên
có đóng hiền cỡ nào người xem cũng thấy không vừa mắt. Có lẽ các đạo diễn cũng nhận định như vậy nên mới giao vai ác cho tôi. Bản thân tôi cũng thấy mình “ác” dễ hơn “hiền” (cười).

20180606 diem my hinh 02

Đã có không ít nghệ sỹ, trên thế giới và cả Việt Nam, bị “chết” vai vì quá thành công với một nhân vật mình thể hiện. Ở trường hợp tương tự với Helen trong Cô Ba Sài Gòn, Diễm My có nghĩ đến điều đó?

Không riêng gì tôi, người diễn viên nào cũng sợ điều bạn nói. Ngôi sao nhí Macaulay Culkin của Home Alone (Ở nhà một mình) từng một bước thành sao. Tiếc là cậu ấy không đủ sức vượt qua con dốc hào quang, tên tuổi lu mờ dần và đến nay chẳng mấy ai nhớ đến. Tương tự là Daniel Radcliffe với vai cậu bé phù thủy Harry Potter gắn với nhiều thế hệ bạn trẻ. Vai diễn thành công đến nỗi, dù Daniel có nỗ lực tới đâu trong việc thể hiện khả năng diễn xuất đa dạng, công chúng cũng chỉ nhớ đến anh qua hình ảnh Harry Potter với cặp kiếng cận ngày nào.

Nói vậy để thấy, tôi cũng sợ mình rơi vào tình trạng “chết vai” như ai. Bởi vậy nên tôi mới không nhận phim một cách
xô bồ, vội vã. Tôi muốn dành cho khán giả khoảng thời gian vừa đủ để chiêm nghiệm và nhắc nhớ về vai diễn của tôi. Sau khoảng thời gian ấy, họ sẽ háo hức chờ đợi Diễm My hóa thân thành các nhân vật khác, đa dạng và nhiều màu sắc hơn.

Hơn nữa, luật đào thải của showbiz khắc nghiệt lắm. Nếu tôi không cố gắng làm tốt cơ hội được trao, sẽ có hàng trăm, hàng nghìn bạn trẻ tài năng giành lấy cơ hội ấy. Khi đó, tôi sẽ nhanh chóng bị lãng quên như Macaulay. Đây là áp lực, đồng thời là động lực để tôi cố gắng tránh vết xe đổ của người đi trước, để không bị đè bởi cái bóng của chính mình.

Có vẻ như giải thưởng là thứ mà Diễm My còn thiếu. Bạn nghĩ mình chưa thực sự xứng đáng hay may mắn chưa đến với mình?

Giải thưởng tuy quan trọng với người nghệ sỹ nhưng nó không phải tất cả. Nếu chỉ chăm chăm đóng phim để lấy giải thưởng, chắc đam mê với nghề cũng không còn tràn đầy, thay vào đó là sự tính toán thiệt hơn.

Tôi quan niệm, giải thưởng dành cho người diễn viên chính là sau khi đóng một bộ phim được công chúng gọi bằng tên nhân vật. Điều đó chứng tỏ vai diễn của họ đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người xem. Điều đáng sợ nhất với một người làm nghệ thuật không phải không có giải thưởng mà là bị lãng quên.

Dĩ nhiên, nói không phấn đấu vì giải thưởng là dối lòng. Tôi vẫn nỗ lực hàng ngày, hàng giờ đấy chứ! Tôi tin giải thưởng sẽ đến với mình ở một thời điểm thích hợp, khi mình đủ độ chín với nghề và đủ tầm để gánh vác sức nặng của nó. Tôi sợ nhất là cảnh mình cầm cúp trong tay mà xung quanh không ngớt lời xì xào: “Anh/ cô đó mà xứng đáng nhận giải sao!”. Lúc ấy, có đoạt bao nhiêu giải thưởng cũng trở nên vô nghĩa.

20180606 diem my hinh 03

THOẢI MÁI SỐNG ĐƯỢC VỚI NGHỀ

Diễm My vừa công khai người yêu là Việt kiều đang sống ở nước ngoài. Yêu xa, bạn gặp những thuận lợi và khó khăn gì?

Thuận lợi đầu tiên là tôi có nhiều thời gian cho công việc và có thể tập trung cao độ để hoàn thành các dự án. Tôi và bạn trai chỉ liên lạc với nhau qua điện thoại và mạng xã hội, không có những buổi hẹn hò, không cả giận hờn vu vơ. Thế nên, mỗi người sẽ thoải mái vẫy vùng trong guồng quay công việc mà mình lựa chọn. Chúng tôi còn trẻ, còn nhiều hoài bão và ước mơ. Thời gian là thứ chúng tôi cần nhất để biến tất cả thành hiện thực.

Bù lại, khi yêu xa, tôi không tránh khỏi cảm giác tủi thân trong những lúc gặp sự cố. Tôi phải đối mặt với khó khăn một mình, giải quyết rắc rối một mình. Bản thân tôi lại là trụ cột gia đình nên mỗi khi gặp chuyện, lại thấy khá chênh vênh.

Đến giờ phút này, My có dám khẳng định mình sống được với nghề không? Hay bạn phải “nuôi” đam mê bằng những nghề tay trái?

Mỗi lần nhận được câu hỏi về vấn đề này, tôi hơi chạnh lòng. Thực sự, khái niệm “sống” rất mông lung và khó định nghĩa. Với những người có nhu cầu ở biệt thự, đi xe sang, xài hàng hiệu, thu nhập bao nhiêu với họ cũng là không đủ. Ngược lại, tôi sống đơn giản, không nhất thiết phải có cuộc sống thượng lưu, buộc phải khoác trang phục đắt đỏ mỗi khi ra ngoài… Cho nên, tôi có thể sống thoải mái bằng đồng tiền kiếm được từ phim ảnh. Ngoài ra, tôi còn học được lên cao nhờ nguồn thu nhập ấy.

Kinh doanh là đam mê thứ hai của tôi sau điện ảnh chứ không phải “nghề nuôi nghề” như bạn nói. Nếu được, tôi sẽ kinh doanh về spa hoặc lĩnh vực F&B.

Bạn nghĩ sao về những cô gái kiếm tiền bằng nhan sắc: phản đối hay tán đồng?

Dĩ nhiên tôi không tán đồng, nhưng cũng không nên đổ lỗi toàn bộ cho các cô gái ấy. Truyền thông đóng vai trò rất quan trọng. Hàng ngày trên các trang báo mạng, có không ít tin bài về những người đẹp không tài, không danh. Họ chỉ có sắc (mà phần lớn là nhờ thẩm mỹ chứ chẳng phải tự nhiên) nhưng vẫn được quan tâm, ca tụng. Vô hình chung, việc làm của truyền thông đã góp phần hình thành nên nhận thức của những cô gái ham lợi trước mắt. Dùng tuổi trẻ và sắc đẹp, họ dấn thân vào showbiz bằng mọi giá để có chút tiếng tăm, để kiếm tiền một cách nhanh chóng.

Những bạn trẻ ấy không biết rằng, chẳng ai cho không ai thứ gì. Để đạt được điều mình muốn, họ cũng phải đánh đổi không ít. Quan trọng hơn, sắc đẹp chỉ khiến khán giả để mắt đến họ ngày một ngày hai. Tài năng mới là yếu tố làm nên danh tiếng cho người nghệ sỹ thực thụ.

Her World Vietnam (trích đăng trên tạp chí số tháng 6/2018)

Đừng bỏ qua