Cứ đến độ sen nở ngát hồ Tây, mẹ lại dẫn tôi đi đặt trà sen. Trà mẹ đặt không phải là thứ trà rang tẩm cầu kỳ như trong phố cổ mà trà được ướp trong hoa sen tươi. Trước đó vài tháng, mẹ dặn vườn chè quen ở Thái Nguyên dành cho mẹ một vạt chè không phun thuốc trừ sâu. Chè hái xong chỉ sao khô chứ không tẩm ướp hương liệu gọi là trà mạn. Đến ngày sen tỏa hương nồng nhất cũng là lúc chúng tôi bắt tay vào việc làm trà.
Bốn giờ sáng, chiếc thuyền nan nhỏ chòng chành đưa chúng tôi ra giữa hồ. Những bông sen của buổi sớm mai tỏa hương loang cả mặt nước. Mẹ cẩn thận chọn những bông sen chỉ mới hé miệng, đặt một vốc trà nhỏ đủ để pha một ấm vào trong bông hoa. Tiếp đó, mẹ ngắt một lá sen, chụp nó trên bông hoa rồi gói lại, phía dưới buộc bằng một chiếc lạt tre. Khi những tia nắng đầu tiên trong ngày lan đến hồ cũng là lúc việc gửi trà vào hoa sen xong xuôi.
Qua 24 giờ nằm trong hoa sen, trà đã được ủ hương thơm. Sáng hôm sau chúng tôi lại dậy sớm, bắt đầu việc thu hoạch trà sen của ngày hôm qua. Về nhà, mẹ cẩn thận bóc từng cánh hoa, đổ trà và nhụy sen vào ấm, pha ấm trà sen đầu tiên của mùa sen.
Trà sen thường được thưởng thức với bánh dẻo hoặc mứt gừng. Vị thơm nồng của sen, thanh khiết của trà và vị ngọt của bánh hòa lẫn vào không khí của buổi sáng sớm khiến tim tôi vẫn xao xuyến mỗi khi thu về.
Nếu có dịp ghé Hà Nội vào dịp này, bạn đừng bỏ qua cơ hội uống trà sen trên hồ Tây nhé!
Bài: THOA ĐẬU. Ảnh: THOA ĐẬU, GETTY IMAGES