Ghé Tokyo không hẹn ngày về

Mảnh đất Tokyo khiến ai ghé đến cũng cảm thấy thân thuộc và có chung suy nghĩ: "Tokyo quả có sức hấp dẫn khó cưỡng, làm mình chẳng muốn chia ly"

NGÀY THỨ 1

Sau chuyến bay dài và chờ đợi mỏi cổ để được nhập cảnh, vừa qua cửa hải quan, tôi phải “thăm” khu vệ sinh đầu tiên. Từ đây, bắt đầu một chuỗi ngạc nhiên của tôi về xứ sở mặt trời mọc. Lần đầu tiên tôi được trải nghiệm High Tech Toilet. Nó có đủ các nút bấm điều khiển lượng nước, nhiệt độ, máy sấy, hút mùi và cả tiếng nhạc để không “làm phiền” người khác. Phía ngoài sảnh là vòi nước uống miễn phí khắp nơi.

Từ sân bay Narita vào trung tâm Tokyo mất gần một giờ đi tàu nhanh Narita Express. Qua nhiều cánh đồng lúa yên bình, tôi chuẩn bị tinh thần ghé thăm thành phố rộng lớn lúc nào cũng ồn ào, đông đúc nhưng rất trật tự. Người dân Nhật lịch sự, hiếu khách, đa số đều nói được tiếng Anh dù không giỏi lắm. Một chữ tiếng Nhật bẻ đôi không biết nhưng tôi có thể hỏi đường không chút khó khăn.

Đền Yasukuni

Về nhà nhỏ bạn cất va-li xong, cô ấy dẫn tôi đi tham quan điểm du lịch đầu tiên: đền Yasukuni. Đền không có mái rồng phượng nhưng trông rất uy nghiêm. Trước khi vào, ai cũng phải rửa tay và miệng. Dưới tầng trệt có bảo tàng phục vụ những du khách quan tâm tới lịch sử quân sự. Đối với tôi, khu công viên phía trước thú vị hơn nhiều. Từ cổng chính gần ga tàu điện vào đến đền phải đi qua con đường lát gạch. Hai bên là hàng cây thẳng tắp, dài bát ngát. Tôi đi đúng dịp mùa thu lá vàng nên khung cảnh càng thơ mộng.

20170922 tokyo hinh 09

Giao lộ Shibuya

Chiều tối, chúng tôi ra giao lộ Shibuya chơi. Đây là giao lộ nổi tiếng nhất thế giới, bởi số lượng người đi bộ qua đường lúc đèn xanh nhiều đến không đếm xuể.

20170922 tokyo hinh 01

Giao lộ Shibuya ở Tokyo nổi tiếng vì có số lượng người qua đường không đếm xuể

Vừa ra khỏi ga Shibuya, tôi bị thu hút bởi một đám đông bu đen bu đỏ quanh một bức tượng. Tò mò, tôi tiến lại gần. Cô bạn giải thích đây là bức tượng con chó Hachiko rất nổi tiếng ở Nhật. Chuyện kể rằng Hachiko thường ra bến tàu Shibuya mỗi chiều để đón chủ đi làm về. Một ngày, ông chủ không còn trở về nữa. Hachiko hàng ngày vẫn ra đúng bến tàu đó, đúng giờ đó để đón ông, ròng rã suốt mười năm cho đến khi chết. Câu chuyện cảm động lan khắp nước Nhật. Để tưởng nhớ lòng trung thành của chú chó Hachiko, bức tượng được tạc
ở đây từ năm 1934. Ngay cả lối ra khỏi ga hướng này cũng được gọi là Hachiko.

Ngày nay, bức tượng này là điểm hẹn hò nổi tiếng của dân Nhật. Tôi thấy rất hợp lý. Thử tưởng tượng bạn hẹn ai ở đây và phải đợi họ, ít ra cũng có Hachiko đợi cùng.

Tối đó, lần đầu tiên tôi được thưởng thức Takoyaki – món ăn đường phố rất phổ biến của Nhật Bản. Bánh hình tròn, bên ngoài làm bằng bột mỳ chiên giòn, bên trong là nhân bạch tuộc sần sật và trứng thơm phức, ăn với nước sốt béo ngậy. Takoyaki vừa ngon vừa được trang trí rất cầu kỳ, thường bày trên cái khay thuôn dài như chiếc thuyền. Những viên bánh tròn xoe, vàng ươm ẩn dưới nước sốt nâu và trắng, xen lẫn màu xanh của rong biển trông thật hấp dẫn!

NGÀY THỨ 2

Hôm sau, chúng tôi dành cả ngày để khám phá quận Taito – một quận có rất nhiều điểm du lịch đáng xem. Phương tiện công cộng ở Tokyo thật tuyệt vời! Hầu như ở mỗi góc phố đều có trạm xe buýt hoặc tàu điện ngầm, cứ 2–3 phút lại có một chuyến. Vì chúng tôi xuất phát từ khá sớm nên nhằm đúng giờ cao điểm. Từng thấy tấm ảnh chụp những chiếc tàu điện chật ních với những khuôn mặt dính trên cánh cửa, tôi bật cười thú vị khi đang được trải nghiệm trực tiếp.

Ueno-Park

Tôi cảm tưởng người Nhật rất thích đi picnic ở công viên. Thế nên, họ chịu khó đầu tư cho các công viên công cộng. Tất cả đều được thiết kế đẹp và cầu kỳ, có cả những chiếc cầu vắt qua ao cá nhân tạo. Đáng ngạc nhiên khi công viên là một trong những điểm tham quan không mất tiền của Tokyo.

Cô bạn dẫn tôi vào Ueno-Park, một trong những nơi nổi tiếng với hoa anh đào (Cherry blossom spot). Thật tiếc khi tôi đi không đúng mùa. Bù lại, những hàng cây thẳng tắp khoác lên mình bộ áo vàng, cam rực rỡ của mùa thu trông cuốn hút không kém. Ngồi bên cạnh đài phun nước dưới những tán cây lá đỏ, lãng mạn phải biết.

Chợ Ameyoko

Gần công viên Ueno là khu chợ Ameyoko. Lúc đầu, tôi thắc mắc với nhỏ bạn là mình không cần mua gì hết, vào đây làm gì. Song tôi đã lầm. Giữa một thành phố hiện đại bậc nhất như Tokyo, nhan nhản các siêu thị to đùng và cửa hàng tiện lợi mở cửa 24 giờ khắp mọi ngóc ngách, tưởng như không thể tìm thấy một cái chợ truyền thống nào. Vậy mà ngay trước mắt tôi hiện ra Ameyoko, một khu chợ dài. Các cửa hàng nối tiếp nhau hai bên đường, bán từ thực phẩm thường ngày đến những đặc sản, gia vị quý hiếm. Đây còn là nơi hội tụ của đủ loại cá, hải sản, rong biển tươi khô; các cửa hàng quần áo thời trang, mỹ phẩm và cả quán ăn lề đường y như Việt Nam. Người bán hàng đứng trước cửa mời chào í ới. Khách hàng thoải mái trả giá. Quả là khung cảnh mua bán sôi nổi mà khách du lịch khó có thể bỏ qua.

20170922 tokyo hinh 03

Đĩa sashimi tươi ngon

NGÀY THỨ 3

Lấy lại sức sau giấc ngủ dài, tôi hào hứng bật dậy ngay khi cô bạn cất tiếng: “Hôm nay hứa hẹn rất hấp dẫn đây. Chợ cá Tsukiji đầu tiên nhé!”.

Chợ cá Tsukiji

Nếu thắc mắc ở đâu có chợ cá lớn nhất thế giới, bạn sẽ tìm thấy câu trả lời khi tới Tokyo. Chợ cá Tsukiji là trung tâm cung cấp các loại hải sản tươi sống cho hầu hết chợ đầu mối của Tokyo. Cứ 5 giờ sáng mỗi ngày là có một buổi đấu giá cho những chú cá khổng lồ. Họ chỉ cho khoảng 120 khách du lịch vào xem. Vì vậy, ai muốn trải nghiệm không khí đấu giá phải xếp hàng từ trước 5 giờ sáng rất lâu. Do ham ngủ nên tôi đành bỏ lỡ cơ hội này.

Tsukiji khá đông đúc và đóng cửa sớm (khoảng tầm trưa chiều). Đi dạo quanh chợ có rất nhiều thứ thú vị để xem. Các bác bán cá làm những con cá với kích cỡ con người, rất ấn tượng. Khắp nơi là món ăn đặc sản của Nhật như ramen, mỳ udon, cá các loại và tất nhiên không thiếu sushi. Chất lượng thì khỏi phải chê. Chúng tôi kết hợp ăn sáng tại đây trước khi tiếp tục chuyến tham quan.

Skytree

Tôi tình cờ gặp lại anh bạn người Nhật. Chúng tôi quen nhau hồi anh ấy sang Đức du học. Anh nhất quyết đưa tôi lên Skytree, tháp truyền hình cao nhất thế giới, dù tôi nói đã thưởng lãm thành phố từ trên cao rồi. Thế mới biết Skytree là một trong những điểm tham quan mà người Nhật rất tự hào. Tháp với độ cao 634m là công trình kiến trúc cao thứ hai thế giới, chỉ sau tòa nhà Burj Khalifa của Dubai. Tòa tháp được khánh thành năm 2012, còn khá mới, có hai tầng quan sát: một tầng ở độ cao 350m (giá 2.000 yen) và tầng thứ hai ở độ cao 450m (3.000 yen).

Đúng là so với tầng 45 của tòa nhà thị chính thì Skytree cho tôi cảm giác “lên một tầm cao mới”. Từ trên nhìn xuống, tất cả các tòa nhà chọc trời khác của Tokyo đều trở nên tí hon, tháp Tokyo cũng vậy. Ở đây có một khoảng sàn bằng kính, du khách có thể đứng nhìn xuyên xuống tận mặt đất. Quả là trải nghiệm mạo hiểm cho những ai không sợ độ cao. Ngoài ra, trên này còn có cả nhà hàng, quán ăn, giá đắt thế nào chắc khỏi cần nói.

20170922 tokyo hinh 07

Công trình kiến trúc cao thứ hai thế giới Skytree

NGÀY THỨ 4

Ngày cuối cùng của chuyến đi, tôi làm một chuyến ghé thăm thành phố cảng Yokohama gần đó, chỉ mất khoảng nửa giờ đi tàu từ trung tâm Tokyo. Gần tới mức nếu không đọc bảng điện tử, tôi không tin mình đã đến một địa điểm khác. Yokohama là thành phố cảng quốc tế rất hiện đại, đông dân chỉ sau Tokyo. Nó có cảng biển lớn nhất và quan trọng nhất ở Nhật, là cửa ngõ thông thương đầu tiên của Nhật với thế giới.

Đi dọc hết con phố là ra đến công viên Yamashita trải dài theo bến cảng Minato Mirai. Một khung cảnh tuyệt vời hiện ra trước mắt tôi. Từng đàn chim biển chao lượn đậu trên thành lan can làm cảnh cho khách du lịch chụp ảnh. Hàng đàn vịt bơi lội tung tăng gần những con tàu lớn tấp nập qua lại. Đằng xa là cây cầu vịnh Yokohama rất hoành tráng với hai tầng cho xe ô-tô và phương tiện công cộng. Khu công viên này là nơi lý tưởng để ngắm cảng biển. Rất nhiều người ra đây đi dạo, chạy bộ hoặc hẹn hò.

20170922 tokyo hinh 04

Vòng đu quay Cosmo Clock 21

Chúng tôi cũng đi dọc bến cảng hướng ra Yokohama Red Brick Warehouse. Nơi này trước kia là khu chứa hàng, xây bằng gạch đỏ. Ngày nay, nó được trùng tu và chỉ còn được sử dụng với mục đích thương mại nhờ có khu mua sắm, nhà hàng, quán ăn và bảo tàng. Cạnh khu chợ là khu trượt băng cho cả người lớn lẫn trẻ nhỏ.

Đêm hôm ấy, trên chuyến tàu rời ga JR Tokyo, có một hành khách mất ngủ. Thật khó chợp mắt khi vừa trải qua hành trình ngắn ngủi nhưng thú vị ở xứ sở mặt trời mọc. Nhắm mắt, tôi còn nghe thấy hương vị mặn mòi từ khu chợ cá cũng như vị tươi ngon từ đĩa sashimi. Thành phố này níu chân du khách từ những điều nhỏ nhặt như thế, đủ để ai cũng ước ao quay lại, để một lần nữa thưởng thức Monjayaki ngay giữa lòng Tokyo.

Her World Vietnam (trích đăng trên tạp chí số tháng 9/2017)

Đừng bỏ qua